MẬU TUẤT 2018
Cảm ơn anh chị gần xa
Điểm tô hương sắc VƯỜN HOA THƠ mình
có cảm hứng mới nhả thơ ra
Bấm vào đây thưởng thức ca khúc
Mỗi một bài thơ tựa đóa hoa
Trổ sắc hương lan tỏa nồng nàn
BÀI XƯỚNG ( Tuần 4)
VU LAN NHỚ MẸ CHA
(Bài thứ 2395)
Ngày xưa nào biết đến Vu Lan
Hiếu nghĩa thâm tình vẫn chứa chan
Dưỡng dục bao năm oằn nặng gánh
Sinh thành chín tháng oải bền mang
Hai sương đẫm áo mồ hôi thấm
Một nắng trần thân nước mắt tràn
Nhang khói tâm thành thêm tủi nhớ
Người nơi cõi hạc với mây ngàn.
Phan Tự Trí
Mùa Vu Lan, tháng 7/Mậu Tuất 2018
CÁC BÀI HỌA
VU LAN NHỚ MẸ
(Bài thứ 2396)
Một đời trong sạch tựa hoa lan
Mẹ đã nhiều lần nước mắt chan
Chinh chiến cha đi, năm tháng đợi
Hòa bình khổ đến, gánh lo mang
Hy sinh, nhẫn nại... tâm ngời sáng
Chung thủy, vị tha...đức ngập tràn
Tháng bảy mưa ngâu, mùa báo hiếu
Lòng con nhớ mẹ thấu trăng ngàn.
Sông Thu
VU LAN-2018
VU LAN-2018
(Bài thứ 2397)
Mượn sánh so cùng nhánh tuyết lan
Hàn đông lạnh giữ ấm hòa chan
Cho dòng nhựa thắm cây mầm dậy
Để đóa hoa tươi sức sống tràn
Cha mãi bao dung bền dưỡng dục
Mẹ hoài độ lượng khổ cưu mang
Cài lên ngực áo bông hồng trắng
Thấy bóng song thân phía đại ngàn
Lý Đức Quỳnh
TƯỞNG NHỚ SONG THÂN
(Bài thứ 2398)
Nghi ngút hương trầm khói tỏa lan
Bao ngày tưởng nhớ nỗi buồn chan
Tình Cha sâu thẳm con hoài khắc
Nghĩa Mẹ cao vời dạ mải mang
Ngắm đóa hoa hồng tim thắt lại
Cài manh vải trắng lệ tuôn tràn
Nương về cõi Phật thênh thang lối
Lặng lẽ người đi...cách dặm ngàn!
Như Thu
VU LAN NHỚ MẸ
MÙA BÁO HIẾU
(Bài thứ 2399)
Tháng bảy ngày rằm nhớ ngập chan
Cầu siêu kẻ khuất đã xa ngàn
Thương Cha một thuở vai gồng gánh
Xót Mẹ bao thời việc chất mang
Cả kiếp hy sinh nào có kể
Muôn đời tận tụy chẳng hề than
Vu Lan lễ hội cài hoa trắng
Phận tủi mồ côi mắt lệ tràn
Minh Thúy
24 tháng 8_2018VU LAN NHỚ MẸ
(Bài thứ 2400)
Mẹ ơi! tháng Bảy lễ Vu Lan
Hoài nhớ Mẫu từ ngấn lệ chan
Đất nước ngày xưa không ổn định
Song thân thuở ấy phải cưu mang
Khó khăn dắt díu tìm phương sống
Khổ nhọc lo toan ủ phúc tràn .
Dòng sửa Người nuôi thời tấm bé
Làm sao quên được Biển xa ngàn
Đặng Xuân Linh
25-08-2018
ĐƯA VONG LÊN CHÙA
(Bài thứ 2401)
Câu kinh lời kệ mõ chuông lan
Đưa mẹ lên chùa giọt lệ chan.
Xum họp quây quần nay đã dứt
Nghĩa tình nuôi dưỡng mãi còn mang.
Một đời lận đận ngày tươi hiếm
Mấy quãng nhàn an bệnh héo tràn.
Cõi Niết cầu mong Người đại xá
Phiêu diêu siêu thoát chốn non ngàn .
Trần Như Tùng
LỄ VU LAN
(Bài thứ 2402)
Hằng năm vào dịp lễ Vu Lan
Bổn phận làm con dạ chất chan
Tưởng đến công ơn sinh dưỡng dục
Nhớ đền đáp hiếu nghĩa cưu mang
Lời vàng ý ngọc khuyên răn dạy
Nói những điều hay tốt ngập tràn
Cuộc sống đời người làm lẽ phải
Để hồn thanh thản về mây ngàn
Minh-Hồ
Montpellier, 25.08.2018
VU LAN NHỚ MẸ HIỀN
(Bài thứ 2403)
MỖI ĐỘ VU LAN LẠI CHẠNH LÒNG
cho thơ Lễ Vu Lan kỳ này.
MỖI ĐỘ VU LAN LẠI CHẠNH LÒNG...
Ngày rằm tháng bảy lễ VU LAN,
Bông trắng vừa cài lệ chứa chan !
Công đức song thân cao tựa núi,
Thâm ân từ mẩu ngọt ngào mang.
Nuôi con chăm chút từng chi tiết,
Dạy dỗ nên người hy vọng tràn.
Báo đáp ơn sâu chưa trọn đạo,
Nguyện cầu linh hiển vượt mây ngàn
(lên Thiên đàng).
Thanh Khang
Toronto 25-8-2018
TẠ ƠN PHỤ MẪU
NHÂN NGÀY LỄ VU LAN
NHÂN NGÀY LỄ VU LAN
(Bài thứ 2404)
Tháng bẩy ngày rằm dụng chậu lan
Tạ ơn phụ mẫu đã chàn lan :
Quanh năm chiều chuô.ng đưa lưng cõng !
Suốt tháng cưng thương cố sức mang !
Chị giỏi cha khen sung sướng nhắc !
Em ngoan mẹ quý dấu yêu tràn
Thành tâm cầu chúc song thân hưởng
Thanh thản bên Công Chúa Thượng Ngàn
LTĐQB
LỄ VU LAN
(Bài thứ 2405)
Thương cảm từ lâu Mẹ chẳng còn
Đau buồn trước cảnh quá cô đơn
Song thân tử biệt trần ai sớm
Chiên nạn chia ly bước mỏi mòn
Cánh nhạn phương trời không đổi hướng
Con đường vạn ngã khó keo sơn
Trót đem lẽ sống vào nghiên bút,
Ân nghĩa Mẫu từ Sánh núi non.
Nguyễn Gia Linh
**********************************************
BÀI XƯỚNG ( Tuần 3)1
KIẾP NHÂN SINH
(Bài thứ 2382)
Nghiệp qủa xô nhau bám kiếp người,
Nhân sinh ngoảnh lại mấy lần vui?
Chào đời run rẩy oa oa khóc,
Kiếm sống sầu tơi mếu máo cười.
Dằng dặc khổ đau buồn lắng đọng,
U hoài tan họp lệ đầy vơi.
Cái già xồng xộc tháng ngày lụn,
Thất thập mệnh tri tạ Đất Trời.
Mailoc
8-15-18
CÁC BÀI HỌA
CHỜ NGÀY THOÁT KHỔ
(Bài thứ 2383)
Rồi qua đi cả, một đời người
Tích lũy chuyện buồn, được phút vui ?
Sáng dậy lo toan cho cuộc sống
Đêm ngơi khắc khoải bởi trò cười
Miếng ăn không dễ đi tìm kiếm
Thức uống chẳng buồn thấy cạn vơi ..
Cứ thế tháng ngày ...rồi mỏi mệt
Chờ hôn hoàng tới...tớ chầu Trời !
TRỊNH CƠ
Paris 20/08/2018
HÃY CỐ TìM KHUÂY
(Bài thứ 2384)
Đừng bi quan mãi hại thân người
Hãy cố tìm khuây để được vui
Vẫn biết nhân sinh luôn khổ lụy
Và hay nghiệp quả mãi đầy vơi
Có khi con tạo xoay thời thế
Lắm lúc bể dâu chuyển số Trời
Thôi hãy yên tâm theo định mệnh
Tâm hồn thanh than mĩm môi cười
songquang
8/19/18
MẸ TÔI
(Bài thứ 2385)
Từ đau đớn cũ buộc theo người
Mẹ cố oằn mình con được vui
Tối giấu lưng tròng ngâm giọt lệ
Ngày đơm nửa nụ thoảng môi cười
Tang thương lắm nỗi đày khôn dứt
Oan trái bao lần đọa chẳng vơi
Gánh nặng không chồng san sẻ bớt
Lê thê một kiếp khổ kêu trời !
Lý Đức Quỳnh
KIẾP NHÂN SINH
(Bài thứ 2386)
Làm sao có được một con người
Có phải mẹ cha nhập cuộc vui ?
Hoặc tạo hóa dành rồi một kiếp
Nhân sinh tái lập khóc và cười
Trần gian quán trọ vô thường mãi
Thế thái ngâp tràn hay cạn vơi
Sướng khổ một đời rồi cũng hết
Khi hoàn đủ nợ trở về Trời…
Minh-Hồ
20.08.2018
KIẾP NGƯỜI
(Bài thứ 2387)
Từ khi mở mắt được làm người
Lẫn lộn chung hoà những khổ vui
Cách biệt âm dương thì tủi khóc
Vầy sum hỷ phụng lại tươi cười
Nhiều lần cuộc sống như suy giảm
Lắm lúc tình trần tưởng cạn vơi
Vạn sự vô thường dâng ý thức
Tu nhân tích đức để ..lên trời
Minh Thúy
21 tháng 8 _2018
TÌM VUI NỖI LÒNG
(Bài thứ 2388)
Không đem nỗi khổ buộc vào người
Thơ luật tơ vần để trí vui
Tâm ý buồn thương ta gắng xoá
Nghiệp trần cố mở, vận gieo cười
Thời gian xoá hết nguồn vân tối...
Năm tháng ưu sầu giọt lệ vơi
Sắc tướng âm thầm tuần tự ủ
Bốn mùa luân chuyển khéo do Trời
Đặng Xuân Linh
THONG DONG PHÚT CUỐI
(Bài thứ 2389)
(Bài thứ 2389)
Vì cớ sao mà lại chẳng vui
Ê ẩm cuộc đời vì mãi khóc
Sum sê hạnh phúc bởi luôn cười
Hận nhà, oán nước, sầu đâu bớt
Trách phận than thân, khổ chẳng vơi
Cái quỹ thời gian, ta có hạn
Thong dong phút cuối, chớ kêu trời…
Người Nay