jeudi 30 août 2018

Tháng 08 năm 2018 Tiếp theo tuần 4

MẬU TUẤT 2018



Cảm ơn anh chị gần xa
Điểm tô hương sắc VƯỜN HOA THƠ mình

Tùy xướng, tùy họa,
có cảm hứng mới nhả thơ ra

Bấm vào đây thưởng thức ca khúc

(Nhạc sĩ Nguyễn Hữu Tân 
phổ thơ Minh Hồ & Nguyễn Thành Tài )


Mỗi một bài thơ tựa đóa hoa  
Trổ sắc hương lan tỏa nồng nàn

THÁNG 08

1.HOA XƯỚNG HỌA
BÀI XƯỚNG ( Tuần 4(1)
Bài thứ 2407 : MỘT THUỞ ĐƯA NGƯỜI


Một thuở đưa người qua bến sông,
Hai trời bóng lẻ dạt mênh mông.
Cành hoa hẹn thắm ngoài hiu quạnh,
Bọt nước trôi suông giữa lạnh lùng.
Góp nhớ miên trường phai biếc thủy,
Gom sầu bất tận đẫm huyền không.
Xuân về cố quận mai đào nở,
Nguyện ước đoàn viên được thỏa lòng ?

Lý Đức Quỳnh
ĐN,28/8/2018

CÁC BÀI HỌA

Bài thứ 2408 : NỖI LÒNG NGƯỜI ĐƯA TIỄN

Ta giã từ nhau nơi cửa sông
Mà nghe quặn thắt ở trong lòng
Nắng dần phai nhạt, trời hiu hắt
Triều vẫn dạt dào, cảnh quạnh mông
Giọt rượu chia ly còn đắng mãi
Lời thề hẹn ước có bền không ?
Chiều buông chầm chậm, thuyền xa khuất
Chợt thấy cô đơn đến lạ lùng.


Sông Thu

Bài thứ 2409 : HỒI TƯỞNG

Hồi tưởng thuở nào tại khúc sông
Nhà Bè nước chẻ đôi mênh mông
Chia tình đôi lứa ra hai ngả
Cách trở đột nhiên thật lạ lùng
Từ lúc tiễn đưa chưa gặp lại
Đến nay mười mấy năm phòng không
Chẳng cần mơ ước gì thêm nữa
Bởi chữ thủy chung khắc đậm lòng !

Minh-Hồ
29.08.2018

Bài thứ 2410 : NỖI LÒNG NGƯỜI ĐƯA TIỄN

Ta giã từ nhau nơi cửa sông
Mà nghe quặn thắt ở trong lòng
Nắng dần phai nhạt, trời hiu hắt
Triều vẫn dạt dào, cảnh quạnh mông
Giọt rượu chia ly còn đắng mãi
Lời thề hẹn ước có bền không ?
Chiều buông chầm chậm, thuyền xa khuất
Chợt thấy cô đơn đến lạ lùng.

Sông Thu

Bài thứ 2411 : ĐƯA NGƯỜI BUỔI ẤY

Đưa người buổi ấy để sang sông
Trên bến nhìn theo buốt cả lòng
Một chiếc đò đưa dòng nước cuộn
Đôi bên bờ cách nổi niềm mong
Cuộc đời nghiệt ngã thương nào xiết !
Hình bóng thương yêu nhớ lạ lùng
Những cánh thư xanh màu kỷ niệm
Vài trang nhật ký ví bằng không !!

Songquang
8/29/2018


Bài thứ 2412 : CÓ NHỚ NGÀY QUA ....

Đưa người ta đã tiễn sang sông
Lòng nặng u hoài mãi quạnh mông
Gió lướt heo may trời chớm lạnh
Mây giăng tím ngắt dạ buồn lòng
Từ nay  cách trở miền xa tắp
Đến lúc đoàn viên cảnh lạ lùng
Có nhớ ngày nào trên bến cũ
Ân tình tha thiết mặn nồng không ?

TRỊNH CƠ, Paris 08/2018

Bài thứ 2413 :  SAO NỠ...

Rì rào sóng vỗ dậy bờ sông
Bến đợi im lìm...khách nghĩ mông
Bởi ước duyên hài mơ kết hợp
Vì yêu dáng ngọc mải truy lùng
An bày phận mỏng xem buồn quá!
Xa lánh tim sầu hỏi giận không?
Giòn giã vui cười say hạnh phúc
Người ơi sao nỡ vội thay lòng?

Như Thu

Bài thứ 2414 :  SÔNG CHIỀU

Chim trắng chiều tàn rợp khúc sông,
Đìu hiu lau lách lạnh trời không.
Người đi bến cũ sầu da diết,
Kẻ ở đò xưa nhớ lạ lùng!
Man mác sông dài lơ lửng nguyệt,
Nhấp nhô thuyền tối sắt se lòng.
Thời gian tan tác tuổi già tới,
Ngơ ngác ngày về nỗi quạnh mông!

Mailoc
8-28-18

Bài thứ 2415 : TIỄN NGƯỜI THÂN

Chị đứng trên thuyền hóng gió sông
Theo chồng về với bản làng Mông.
Thương yêu nửa ngọc, tình trong trắng
Gửi gắm hồn ngây, chốn lạ lùng.
Em mãi suy tư trong tĩnh lặng
Mẹ nhìn thờ thẫn giữa thinh không.
Người đi mang cả trời nhung nhớ
Mong được tin vui nhẹ nỗi lòng .

Trần Như Tùng

Bài thứ 2416 :  CHIỀU HIU QUẠNH

Ngắm cảnh chiều tà dạo bãi sông
Nghe đời quạnh vắng  ngó lông mông
Cành rung lảo đảo bông hoa tím
Gió thổi lung linh giọt nắng hồng
Giọng hát chơi vơi lùa phút ảo
Cung đàn lạt lẽo níu tầng không
Buồn theo khói toả bay hờ hững
Gợi giấc mơ xưa buốt cõi lòng

Minh Thuý

29 tháng 8_ 2018


Bài thứ 2417 : BẾN ĐÒ XƯA

Ở cạnh nhà tôi có khúc sông,
Đò ngang đưa khách ngắm mênh mông :
Trên kia Hòn Nhón cao hun hút,
Dưới đó Vực Tròn sâu lạ lùng.
Đại lụt sáu tư (1964 ) đò cứu vớt,
Trăm dân thoát chết có mừng không ?
Bao năm xa cách con đò ấy,
Muốn trở về thăm mới thỏa lòng.

Thanh Khang
Toronto 30-8-2018

Bài thứ 2418 :  VÌ THỜI CUỘC…

Đưa người thuở ấy tận bờ sông
Đứng đợi thuyền đưa, tẻ lạ lùng
Quyến luyến xa nhau sầu mộng vận
Lưu suy ước hẹn ngập mơ lòng
Thương buồn cánh nhạn, đơn du học,
Ngóng bước thời gian, tứ trống không
Hẹn đủ ba năm, rồi trở lại...
Nào dè tám độ...hết mông lung.


Đặng Xuân Linh


Bài thứ 2419 : TIỄN NGƯỜI



Và em nay hiện đã sang sông

Và tớ một thời đứng ngó mông…
Và cảnh bến đò do lỗi hẹn
Và đời lữ khách bị săn lùng
Và đau biết mấy dù lần cuối
Và nhớ bao nhiêu cũng số không
Và thế là xong màn kịch diễu
Và thôi đừng nhắc để an lòng.

Thái Huy

 VIDEO CLIP

https://www.youtube.com/watch?v=FkAGKLwM-mU      Tuần 4(1)

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire