trổ sắc hương lan tỏa nồng nàn
Tùy xướng, tùy họa,
có cảm hứng mới nhả thơ ra
Bấm vào đây thưởng thức ca khúc
(Nhạc sĩ Nguyễn Hữu Tân
phổ thơ Minh Hồ & Nguyễn Thành Tài )
XƯỚNG
|
HỌA
|
NHỚ ! (944)
*Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời Bình minh vừa tới bóng chiều trôi Đêm lạnh chăn đơn vầng trăng khuyết Lá ngậm sương buồn lất phất rơi. Đếm nỗi nhớ nhung nhiều như thể Hạt mưa tan tác bốn phương trời Về đâu nhân ngải hồng nhan kỷ Hay chỉ gió lùa khúc nhạc vui . Đời đã rưng rưng bờ bến lạ Thuyền quyên nhiều nỗi lắm phong ba Tình đã sang thu chưa kịp tới Xuân trôi lạc mất thuở ngọc ngà Ai hay nỗi nhớ người không nợ Bởi chỉ duyên hờ có thế thôi Trên đỉnh ngọn sầu tim tan vỡ Còn chăng nước mắt bụi tình rơi ! Ngọc Quyên (*Thơ Du Tử Lê) |
THƯƠNG…(945)
Mong
lứa đôi kề cận suốt đời
Mặc
cho ngày, tháng, năm dần trôi
Bốn
mùa thay đổi, trăng tròn khuyết
Bão
táp gió giông, mưa nắng rơi
Đôi
lúc xa nhau trong khoảnh khắc
Nhớ
nhung mới thấy, thở than trời
Vào
ra trông ngóng người đi vắng
Mau
trở về tâm rộn rã vui
Hiện
tại náu nương trên đất khách
Ba
chìm bảy nỗi lắm bôn ba
Vẫn
không phai nhạt tình chàng thiếp
Dù
dũa thời gian mòn dáng ngà
Thuyền
yêu chỉ có một lần cặp
Bến
đục hay trong chấp nhận thôi
Duyên
nợ với nhau toàn vẹn hoặc...
Vỡ
tan cam chịu nếu tình rơi !
Minh Hồ
24.06.2016
CHẲNG CÒN GÌ
ĐỂ NHỚ (946)
Nước non đẹp đẽ sắp lìa đời Văn hóa trên dòng thác chẩy, trôi Tự chủ, tinh thần dần khiếm khuyết Cái hay dân tộc, mặc tình rơi Vận nước ai xui tai biến, thế Khiến cho đau xót mãi bên trời
Dù cho có nhớ ai tri kỷ
Cũng chẳng ban cho một chút vui Đã bốn mươi năm trên đất lạ Nước quen, quen cái, hết phong ba Nghĩ về tổ quốc dồn thương tới Yêu cõi giang sơn gấm vóc, ngà Trú đóng, giờ đây quân mọi rợ Qủy ma cùng lũ bán nhà, thôi Bao nhiêu nỗi nhớ niềm thương, vỡ Đất nước ngày nay, mộng đã rơi Trần Trọng Thiện
24.06.16
DUYÊN TÌNH (947)
Ước
vọng gặp tri kỷ cuối đời
Đắp
bù ngày tháng cô đơn trôi
Từ
khi tình mới đầu mùa nở
Lại
héo tàn mau sớm rụng rơi !
Để
từng đêm đến thầm than trách
Bà
Nguyệt, ông Tơ, với Đất Trời
Sao
nỡ ban duyên rồi lấy lại
Nửa
chừng xuân sắc tắt niềm vui
Từ
đó tiếng đàn lòng lặng lẽ
Theo
thời gian đối diện bôn ba
Mưu
sinh cuộc sống trên quê lạ
Ngày
tháng dần phai dáng ngọc ngà
Bỗng
nhiên một buổi chiều hè ấy
Tưởng
sóng tình dâng gợn chút thôi
Ai
có ngờ tâm đầu ý hợp
Phu
thê lần nữa xóa buồn rơi
Minh Hồ Đào
25.06.2016
BUỒN (948)
Buồn
quá mỗi khi nghĩ đến đời,
Trời
sao không trị để buông trôi ?
Tàu làm
ô nhiểm môi trường đó,
Chúng
nó hại dân nước mắt rơi !
Thấy
nỗi đớn đau dân chịu thế,
Còn
quân bành trướng còn kêu trời...
Làm sao
chống được mới mong sống,
Được
vậy rộn ràng khúc nhạc vui.
Ta đã
nhàn cư nơi xứ lạ,
Nghĩ về quê cũ lắm phong ba.
Môi trường ô nhiễm dân than oán,
Biển chết từ nay hết ngọc ngà!
Trước tình trạng ấy lòng sao nở ,
Ngoảnh mặt làm ngơ yên phận thôi.
Đồng cảm đau thương lòng nát vỡ,
Khi buồn nghĩ đến lệ thầm rơi!
Thanh
Khang
25-6-2016
DUYÊN TÌNH (949)
Từ ngày gặp gở giữa dòng
đời
Cho
thấy bao lần vẫn chảy trôi
Ước
vọng muôn ngày hoa rụng nở
Theo
mùa sương gió lạnh lùng rơi
Từng
đêm ngắm nghía vầng trăng khuyết
Vẫn
thấy tình say nghĩa đất trời
Một cõi
thiên hà hoa thắm mãi
Cho đời trong sáng tỏa niềm vui
Tù thuở tiếng đàn vang lặng lẻ
Dù quen trong cảnh phải bôn ba
Trong đời sương gió nhiều thương
khổ
Vẫn thấy người yêu mãi ngọc ngà.
Thuyền tình trong cảnh nhiều
ngang trái
Lượn sóng tình dâng chút thỏa thôi
Vừa thấy dòng đời trôi chảy mãi
Mới hay dông bão hết còn rơi.
Nguyễn Gia Linh
NHỚ (950)
(Kính họa nguyên vận y đề thơ
bạn Ngọc Quyên)
Nhớ người
Cách mẹ quê nghèo chịu nổi
trôi...
Xứ lạ tình người sầu vạn nẻo,
Từng đêm sùi sụt lệ mưa rơi...
Nhớ quá làm sao vơi nỗi nhớ,
Người đi mong ngóng biệt phương
trời...
Về đâu hỡi bạn tình tri kỷ,
Nơi đất nước người có sống
vui?...
Nhớ cảnh tình em lìa xứ sở,
Lao đao dặm sóng bước bôn ba...
Nghìn trùng gian khổ ghìm thân
ngọc,
Chìm nổi lênh đênh xót tuổi
ngà...
Nhớ nhung ai thấu cho mình hỡi,
Thương gái quê nhà khó chẳng
thôi...
Cách nước xa làng em có nhớ,
Mảnh đời thương cảm lệ tuôn
rơi!?...
SB.
|
TÌNH CHA (937)
Vọng hướng quê nhà tận cõi xa,
Con đường tiến đến chốn quan hà.
Tình người năm tháng không dời đổi,
Cám cảnh muôn đời khó thấy ra.
Noi bóng người xưa rời bến cũ,
Soi lòng kẻ lạ rõ hồn ta..
Một mai sóng gió còn thay thế,
Sẽ biết duyên ưa quá mặn mà..
Nguyễn Gia Linh
18-06-2016
|
NHÂN NGÀY
FATHER'S DAY,
NHỚ ƠN CHA (938)
Nghĩ lại muôn vàn ký ức xa,
Con thơ nuôi dạy chẳng nề hà.
Tâm hồn cao thượng nhiều người
phục,
Chí khí kiên cường xuất phát ra.
Con gái vẫn ghi lời giáo huấn,
Dân mình tin tưởng phụ thân ta.
Qua bao biến cố nhiều thay đổi,
Giữ chắc niềm tin hết Cộng mà.
Thanh
Khang
NHỚ ƠN
CHA (939)
Cha đã rời trần về chốn xa
Âm dương gang tấc như Ngân Hà
Lòng con luôn tưởng hình tôn
kính
Tâm não chập chờn thân phụ ra
Mười mấy năm rồi nhanh quá
nhỉ ?
Hôm nay ngày lễ Người sanh ta
Nén hương thơ tỏ niềm thương
nhớ
Mãi mãi ghi ơn sinh dưỡng mà…
Minh Hồ
LỜI CHA (940)
Cha bỏ trần gian đi thật xa
Tái sinh sao sáng dãy Ngân Hà?
Lời Người răn dạy luôn ghi nhớ
Khuyên nhủ mỗi lần nản chí ra
Cố gắng vượt qua mọi trở ngại
Công thành danh toại cũng do ta
Ba chìm bảy nổi giờ an lạc
Đất khách nay gần nửa kiếp mà !
Minh Hồ Đào
19-06-16
NHỚ BA (941)
Cha tôi đã đến một nơi xa
Thành trụ hoại không hỏi vị-hà*
Nước biếc tình thâm tâm bất đổi
Non xanh cảnh cũ niệm trào ra
Tiếng cười còn đọng trên thềm cũ
Lời nói mãi tồn trong trí ta
Ngẫm sự vô-thường trong cõi thế
Nhớ Ba xao-xuyến chút thôi mà …
Tiểu Bảo
19-6-2016
*Vị-hà :
Tại sao
CHA TÔI (942)
Chân
mây hồi tưởng tận quê xa
Ba để
người thương, tiếng hải hà
Yêu mến
bên đời, phương hướng thiện
Ái từ
nghĩa cử, mộng thành ra
Lời cha
khuyên bảo, luôn ghi dạ
Tình ý
dạy rằng, vẫn nghĩ ta
Ngày
tháng trôi dần thời đổi mãi
Lòng
nầy sâu khắc chẳng rời mà
Đặng
Xuân Linh
19-06-2016
TÌNH CHA (943)
(Kính
họa nguyên vận y đề thơ anh Nguyễn Gia Linh)
Ơn
người gánh khổ rất sâu xa,
Sánh
ánh dương quang, lượng hải hà...
Hiển hiện
non Hàng tâm thẫm thấu;
Cao vời
đỉnh Thái trí tri ra...
Từng
lời nghiêm phụ hằn bia đá;
Bấy
khúc huân từ khắc dạ ta...
Trong trái tim con bừng huyết
thống,
Tình cha dào dạt biết bao mà...
SB.
|
H È (930)
Họa mi, đối đáp bên lề Hè sang, hè tới, hè về hỡi ai Bồi hồi nhắn nhủ, hôm mai : " Ô kìa nắng hạ, hoa cài lá cây Thêm hương cuộc sống ngất ngây Tình yêu chớm dậy, nơi đây huy hoàng " - " Họa mi kia, dã cầm đỏng đảnh Đang vui ca, nhỏng nhảnh đón hè Năm xưa, tíu tít cặp kè Năm nay ríu rít, lại bè gì đây ? " " Tình yêu, nhạc khúc rẫy đầy Này đây tổ ấm, này này trẻ thơ Ngàn muôn giọng hát thô sơ Chan hòa ca khúc " Mộng mơ ngày hè " Trần Trọng Thiện |
MÙA HÈ RỰC RỠ (931)
Người
đi tấp nập trên lề,
Nắng
hanh, gió mát đi về cùng ai ?
Hoa : Lan, Hồng, Cúc theo Mai,
Trên cành Phượng thắm đan
cài nhánh cây.
Đêm về Dạ lý ngất ngây,
Mẫu đơn, Cẩm trướng thềm xây huy
hoàng.
Sóc ơi đừng mãi toan đỏng đảnh,
Xuống hồ tắm mát nhảy chào hè.
Bướm ong hút nhụy cặp kè,
Bầy chim vui hót kết bè tại đây.
Bồ câu tấp xuống dãy đầy,
Bên tai ai đó hát bài tuổi thơ ?
Kính xin hoạ vận đơn sơ,
Chúc mừng niên trưởng vẫn mơ ngày
hè...
Thanh Khang
HÈ ĐẾN (932)
Cỏ xanh tươi mọc ven lề
Trăm hoa đua nở mang về trần
ai…
Chứa chan nắng rực ban
mai :
Tiếng chim lãnh lót hót cài
trong cây
Đất trời hè tỏa hương ngây
Danh lam thắng cảnh đó đây
trang hoàng
Công viên rợp thiếp chàng
đỏng đảnh
Trẻ nô đùa nhỏng nhảnh vui
hè
Tình nhân sánh bước cặp kè
Bên nhau khắng khít, kết bè
nơi đây ?
Tiếng đàn ca hát vang đầy
Khắp nơi trầm bổng, lòng này
hóa thơ
Nhạt mờ hình ảnh hoang sơ
Mùa đông giá buốt "ước
mơ trời hè"
Minh Hồ
12.06.2016
ƯỚC MƠ MÙA HÈ (933)
Mùa hè nói chuyện bên lề
Đá banh thắng cuộc cúp về
tay ai…
Xứ Tây chờ đợi nay mai :
Ngày mười tháng bảy cờ cài
trên cây
Tung bay theo gió ngất ngây
Ba màu xanh trắng đỏ đây trang
hoàng
Khắp đường phố bước chân
đỏng đảnh
Hát ca vang rộn rịp đêm hè
Đổi trao ly rượu cặp kè
Âu Châu được dịp kết bè bạn
đây
Niềm vui chung chứa chan đầy
Mong sao được toại ý này như
thơ
Sẻ chia hy vọng đơn sơ
Đội nhà chiến thắng, ước
mơ mùa hè
Minh Hồ Đào
12.06.2016
HÈ (934)
(Kính họa nguyên vận y đề thơ chú
Trần Trọng Thiện)
Đường Ve ra rả đôi lề,
Hay chăng Hè đã trở về bên ai...
Phượng hồng thấm thía chiều mai,
Đầm Sen nở cánh hoa cài xinh
cây...
Lướt ngàn mây trắng say ngây,
Sông hồ mở cửa đó đây bàng
hoàng...
Cành mơ chim họa mi đỏng đảnh;
Hót líu lo nhí nhảnh gọi Hè,
Tâm đồng cánh sát vai kè,
Khiến thương mời nhớ ai bè ai đây...
Hạ vàng hanh nắng đong đầy,
Gió im lặng hóa phương này nên
thơ...
Nhìn về quá khứ đơn sơ,
Học trò ấp ủ "Mộng mơ ngày
Hè"...
SB.
CẢNH MÙA
HÈ (935)
Tia hè khắp phố, mọi lề
Hanh soi trong suốt đường về cho
ai
Rõ nhìn bóng dáng mảnh mai
Vài con chim nhỏ đậu cài cành cây
Tô thêm tranh đẹp ngắm ngây
Niềm mơ chớm nở cảnh đây huy
hoàng
Kia cánh nhạn lượn gần non đảnh
Vẽ trên ngàn, chuyền nhánh đón hè
Xa xa tiếng điểm tắc kè* (con
vật)
Tô mơ cảnh động nắng bè nơi đây
Trữ tình khúc trỗi đậm đầy
Nghe như ấm áp Tình nầy nên thơ
Cung âm gieo nhịp đơn sơ
Hoà cùng cảnh trí thời mơ tháng
hè.
Đặng Xuân Linh
13-06-2016
MÙA HÈ (936)
Ngày hè sắc thắm bên lề,
Cỏ cây tươi thắm theo về bên
ai?
Chứa chan tình cảm, ban mai
Cùng nghe chim hót, hoa cài trên
cây.
Nhởn nhơ ngày tháng thơ ngây
Dịu dàng dạo cảnh, đó đây huy
hoàng.
Nhìn cánh nhạn lượn sang
tới đỉnh
Vẽ mây ngàn trổi nhánh gọi hè
Tâm đồng tựa bóng, vai kề
Niềm vui được dịp, kết bè đó đây.
Hạ vàng theo nắng đong đầy,
Gió reo cánh nhỏ phượng nầy nên
thơ...
Nhìn theo quá khứ đơn sơ,
Học trò vẫn nhớ: Mộng mơ tháng
hè!
Nguyễn Gia Linh
13-06-2016
|
CHIA SẺ (921)
Mưa đầu tháng sáu thật buồn sao
Đất Pháp nhiều nơi bị nước ào
Dâng ngập đắm chìm nhà cửa hết
Tràn đầy xe cộ trôi nghêu ngao
Cầm lòng không được, nhìn hình ảnh…
Lấy bút giấy ghi tả cảnh sầu
Thảm họa thiên tai dân quốc khổ
Dòng thơ chia sẻ nỗi thương đau !!!
MinhHồ
06.06.2016
|
SẺ CHIA (922)
Mưa đổ triền miên biết tả sao!
Nước tăng nhiều thước chảy cuồng ào
Ngập bao nhà cửa luôn xa lộ
Tràn khắp mọi nơi chịu ngán ngao
Khốn khổ cho người dân Pháp quốc
Nạn thiên tai đến mức đa sầu
Bài thơ họa lại xin chia sẻ
Hoàn cảnh nát tan…thật đớn đau !!!
MinhHồ Đào
06.06.201
SẺ CHIA (923)
Năm nay, lũ lụt dạ lao sao
Pháp Quốc,
Nơi ấy, Việt Nam vào số
phận
Gặp nàn, ai dễ bận du ngao
Bao nhiêu mất mát, đem lên ảnh
Người, vật, điêu linh lãnh thảm sầu
Tưởng tượng mình mang mầu thống khổ
Mới thương, mới xót kẻ đang đau
Trần
Trọng Thiện
06.06.2016
THIÊN TAI (924)
Trời
đang trút nước quá ghê sao !
Pháp
quốc trong cơn nước đổ ào!
Ngập
lối, vào nhà rồi chảy xiết,
Lôi xe
ngoài lộ cuốn ngoằn ngao (nước cuốn không
thẳng lối)
Nhìn
bao cảnh tượng thêm đau xót,
Liếc
cuộc điêu tàn ắt khổ sầu.
Rủi gặp
thiên tai không tránh khỏi,
Khiến
người gánh chịu dạ càng đau !
Thanh Khang
6-6-2016
KHÍ HẬU BIẾN ĐỔI (925)
Thời tiết Paris cũng thế sao ?
Sông Seine thành thác chảy ào
ào !
Môi trường ô nhiễm nhìn chua
xót,
Lũ lụt ngập tràn thấy ngán ngao.
Thế giới đành cam nhiều hệ lụy,
Trần gian hứng chịu lắm âu sầu.
Con người tham vọng gây nên tội,
Trái đất ngày càng tạo khổ đau
!!!
6-6-2016
TRỜi GIẬN …(926)
Trời giận nên chi nước đổ ào ?
Tại
Chệt lăm le mua choáng đất, *
Do Hồi
hăm hở lấn giành ngao! **.
Xót xa
bản địa mang tai ách,
Thương
cảm dân Tây chịu thảm sầu.
Khổ nạn mong rằng không tái diễn,
Mọi
người chia sẻ nỗi niềm đau.
Man Ho
06-06-2016
các tư bản Tàu Cộng đổ xô mua bất động sản ở
Paris để di dân
sang đó !
** Ngao :Một loài chó lớn :
Người mê tín cho rằng dưới âm
phủ có chó ngao canh giữ.
(Từ điển Từ và Ngữ Việt Nam của
Nguyễn Lân)
Hồi giáo chủ trương độc tôn tín
ngưởng. Làn sóng người Hồi Giáo
tị nạn tràn vào Âu Châu tạo nên nhiều rắc rối cho dân bản địa.
THIÊN TAI (927)
Pa ris
gặp cảnh quá ghê sao.
Thời
tiết dần xoay nước chảy ào.
Theo
dấu nhàn cư mau chóng đến,
Cùng
nhau xây đắp lẹ thêm ngao!
Thương
người bản địa càng thâm thúy
Xót
điệu dân an chịu thảm sầu.
Khổ nạn
qua rồi thôi tránh khỏi
Bao lần
gánh nữa dạ dầm đau.
Nguyễn Gia Linh
07-06-2016
LŨ LỤT (928)
Nguồn
đong cuồn cuộn ... biết làm sao!..
Hình
ảnh nhiều nơi suối chảy ào
Xe, lộ
chìm dần trong nước lũ
Cây,
đường ngập ủ giữa lòng ngao
Cửa nhà
thấm ướt đành di tránh
Phòng
ốc ẩm ôi cảm lạnh sầu
Lượng
sóng mong rằng đừng trở lại
Cho đời
yên chỗ khỏi trầm đau.
Đặng Xuân Linh
07-06-2016
CHIIA SẺ (929)
(Kính
họa nguyên vận y đề thơ
Biển
dậy ầm ầm phải sống sao?...
Mưa
trên đất Pháp lệ tuôn ào...
Đường
tràn sóng gió xe chìm nổi;
Lũ lụt
đêm ngày phố ngán ngao...
Đẫm
ngập người ta ngần ngại bước;
Loi
ngoi chợ búa thảm thê sầu!...
Màn
trời chiếu nước mênh mông lụy,
Chia sẻ
trăm nhà nỗi khổ đau!...
SB.
|
SÔNG QUÊ (911)
Trở lại thôn nghèo qua khúc sông
Làng quê, nước chảy vẫn xuôi dòng
Đò ngang tấp nập người sang bến
Khách đợi nóng lòng nên ngóng trông
Cô lái buông chèo thuyền rẽ sóng
Mặt trời chiếu nắng rực hơi nồng
Mặc cho thế sự đời thay đổi
Con nước vô tư cứ lớn ròng
Lý Lệ MAI
|
NHỚ QUÊ (912)
Nương
náu xứ người dẫu thấy sông
Mênh
mông non núi, suối tuôn dòng
Qua
từng khe đá ra nguồn biển
Lại
cũng trở về chỗ đợi trông
Thân
phận lưu vong nào có khác
Tâm
tư nhung nhớ tình quê nồng
Ấm
lòng từ thuở thời thơ ấu
Đôi
mắt chưa đong lệ chảy ròng
Minh Hồ
04.06.2016
TÂM SỰ
CÂY LỤC BÌNH (913)
Lục bình trôi dạt theo con sông
Lòng ước ao sao được ngược dòng
Quay lại cội nguồn cầu lắc lẽo
Trở về quê cũ bao người trông
Nhiều năm lưu lạc phương trời lạ
Khắc khoải như say men
rượu nồng
Nước mất nhà tan làm lữ thứ
Tủi thân nén hận đúc
vàng ròng
Minh Hồ
Đào
04.06.2016
CHIỂU BÊN SÔNG (914)
Thơ thẩn gót buồn bên bến sông
Hổn mang trăm mối cứ tuôn
dòng
Nhấp nhô sóng nước lời thương nhớ
Lơ lững nhạc chiều khúc đợi
trông
Xứ lạ dãi dầu đông lạnh lẽo
Quê nhà bươn bã hạ oi nồng
Trong ta
chìm nổi sầu xa xứ
Nhớ
Nước thương Quê muốn khóc ròng
NGUYỆN
HỮU TÂN
ƯỚC MƠ (915)
Bốn chục năm qua nhớ núi sông Nước cuồn cuộn chẩy mãi theo dòng Đò ngang, đò dọc, thuyền, cùng bến Lữ thứ nòi tình mỏi mắt trông Mải mốt mong sao đừng dậy sóng Để người cố quốc giấc mơ nồng Đợi chờ gió mới đem về, đổi Cuộc sống nghèo nàn thả nước ròng Trần Trọng Thiện
DÒNG ĐỜI (916)
Dòng
đời trầm bổng khác con sông,
Nước cứ
xuôi theo chảy một dòng.
Chết
chóc, đói nghèo nhiều khổ luỵ,
Thanh bình no ấm cứ chờ trông.
Từ đâu độc hại đang đưa đến ?
Cá chết sình hơi quá nực nồng !
Cũng bởi quan tham phường bán
nước,
Dân ta điêu đứng lệ tuôn ròng !
Thanh
Khang
4-6-2016
SÔNG QUÊ (917)
(Kính họa
nguyên vận y đề thơ bạn Lý Lệ Mai)
Con đò lặng lẽ vượt qua sông,
Bến nước làng xưa đã cạn dòng...
Mấy khúc lau khô lòng quặn thắt;
Đôi bờ liễu rũ mắt buồn trông...
Cồn hoang cỏ cháy đau thời hạn;
Đất lở nguồn khan sợ lửa nồng...
Doi vịnh mỏi mòn năm tháng lụn,
Sông quê lúc lớn chạnh khi
ròng...
SB.
SÔNG QUÊ (918)
Theo dấu thôn nghèo qua đoạn sông
Mênh mông trời nước mãi
xuôi dòng
Đò ngang tấp nập người sang trạm,
Bến dọc tưng bừng kẻ đứng trông.
Xót phận lưu vong mơ rượu ấm
Thương đời xa xứ nhớ quê nồng
Mặc ngày mưa gió không dời đổi
Cho thấy nguồn tim suối lệ ròng.
Nguyễn
Gia Linh
05-06-2016
TRÔI NỔI (919)
Thời gian cũng tựa một
con sông
Lặn hụp chải bươn khó
vượt dòng!
Thất bại dập dồn không
ngóng đợi
Thành công ít ỏi mãi
chờ trông
Nợ nước cả đời cũng
giở nồng
Càng sống càng thêm
cao nỗi nhục
Nhấp nhô trôi nổi lớn
rồi ròng!!
Tha Nhân
HOÀI SÔNG
XƯA (920)
Thuỷ triều lưu chảy của lòng sông
Tấp nập quê hương tựu bến dòng
Thuyền nướ tạo nên tình dễ mến
Lục bình xuôi ngược, mắt nhàn
trông
Hoài suy đang thuở đầy tươi trẻ
Thường ước trong tôi trở ấm
nồng
Xứ lạ... không phai đời lữ thứ
Tràn về trí nhớ lượng lên ,ròng
Đặng Xuân Linh
06-06-2016
|
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire