trổ sắc hương lan tỏa nồng nàn
Tùy xướng, tùy họa,
có cảm hứng mới nhả thơ ra
Bấm vào đây thưởng thức ca khúc
(Nhạc sĩ Nguyễn Hữu Tân
phổ thơ Minh Hồ & Nguyễn Thành Tài )
1. HOA XƯỚNG HỌA
XƯỚNG
|
HỌA
|
YÊU NGƯỜI THUỞ
ẤY ! (901)
Cảm hứng và
mượn vận bài thơ
"Một thuở yêu người"
của Chị N/Cali)
Đường tình ngày ấy cố nhân ơi !
Cái thuở vừa yêu mãi nhớ đời
Một phút xa lìa lòng héo hắt
Nửa giờ cách biệt dạ buồn tơi
Trông chờ đêm xuống rồi mau sáng
Ước hẹn cùng đi dưới biển trời
Tình bổng vỡ tan thành kỷ niệm
Bây giờ có gặp khó buông lời
SONG QUANG
|
BAO GIỜ GẶP
Bao
giờ gặp lại người xưa ơi !
Thuở
ấy lứa đôi ước mộng đời
Đẹp
mối duyên tơ se thắt mãi
Xinh
tươi hương sắc chẳng mờ tơi
Đợi
ngày thượng bảng thành hôn lễ
Chờ
sánh bước chung một góc trời
Ai có
biết đâu chia rẽ lối
Đường
tình yêu tưởng vẹn tròn lời...
Minh Hồ
28.05.2016
NGƯỜI YÊU XƯA (903)
Người
yêu năm cũ bỏ đi ơi !
Hạnh
phúc tương lai muốn ở đời
Danh lợi
kiếm tìm là ảo vọng
Tiền
tài có được phải thân tơi
Túp
lều bé nhỏ vui cười mãi
Lý
tưởng cùng chung giữa đất trời
Bão tố phong ba không cản lối
Đường tình muôn thuở khó thay lời
Minh Hồ Đào
28.05.2016
DUYÊN TÌNH MỘT THUỞ (904)
Đó
là một thuở cố nhân ơi !
Hạnh
phúc duyên ưa vẫn nhớ đời
Đẹp
mối tơ tình tim khởi sắc
Hương
lòng tươi thắm dạ nào tơi
Chờ
mong đêm tối mau dời đổi
Đợi
đến ngày vui giữa đất trời
Sóng nước phong ba thay rẽ lối
Bây giờ cuộc sống khó chen lời
Nguyễn Gia Linh
28-05-2016
TÌNH YÊU LÝ TƯỞNG (905)
Cuộc tình lý tưởng đó anh ơi !
Gian khổ bao nhiêu vẫn sống đời.
Xa cách nhiều khi buồn ủ rủ,
Gần nhau lắm lúc ngất ngây tơi.
Mỗi lần công tác tâm lo lắng,
Những bận bị thương khổ ngút trời !
Thời thế tạo nên bao khắc khoải,
Nửa đường gãy
gánh nghẹn ngào lời !
Thanh Khang
TƯỞNG TIẾC TƠ DUYÊN ? (906)
Mãi
tiếc làm chi hỡi bạn ơi,
Biết
đâu ly biệt lại may đời !
Xưa mê
loáng thoáng, đầy mơ tưởng,
Nay
sống cận kề, rước tả tơi !
Một
thuở xa người, than tại số,
Muôn
năm bên bậu, lại kêu Trời !
Dẫu cho
gặp lại ân tình cũ,
Chắp
nối tơ duyên, chớ nhận lời !
Man Ho
28-05-2016
BÊN
LÒNG NHỚ MÃI (907)
Yêu nhau thuở ấy, bạn vàng ơi
Đã để
bao nhiêu kỷ niệm đời
Những lúc cùng ai tô nét thắm Bao lần dệt lại khúc tình tơi
Bóng
hình thân ái còn trong sáng
Ở mãi trong tôi khắp nẻo trời Giọt lệ chia ly còn nóng hổi Ấm lòng kẻ ở, khó buông lời
Trần Trọng Thiện
ĐỜI CHỈ ĐẸP (908)
Khi còn dang dở, đẹp, tình ơi !
Nếu bước vào trong rọ, bó đời
Mới thấy rằng mình, mơ đã hết
Hồn thì đứng đấy, xác banh tơi
Đêm đêm ngủ, ngáy, mong mau sáng
Chạy bữa, lo tiền, chối đắp trời
Vợ phải cùng chung, con cái dạy
Chồng thì nợ bủa, khó buông lời
Trần Trọng Thiện
MỘNG XƯA (909)
Lìa xa buồn lắm đó ai ơi !
Kỷ niệm mơ xưa mãi tưởng đời
Ký ức dáng in dòng hướng nghĩ
Tương tư nét giấu bóng trầm tơi
Cảnh nghèo vẫn giữ thanh âm cũ
Trăng lửng luôn mơ thuở mộng trời
Sóng gió phủ tràn nguồn chặn
lối....
Trong tim tình ấy, vạn hơn lời.
Đặng
Xuân Linh
29-05-2016
YÊU NGƯỜI THUỞ ẤY (910)
(Kính họa
nguyên vận y đề thơ
Cách biệt đôi đường tố nữ ơi!...
Thương nhau một thuở nhớ muôn
đời...
Lời thề sắt đá...niềm đau đáu;
Mộng cách sông hồ...cánh tả
tơi...
Những nỗi vấn vương ngàn nẻo tục;
Từng khi biền biệt bốn phương
trời...
Mơ người yêu ấy xao lòng thế,
Ánh mắt tình nhân nói vạn lời...
SB.
|
MỘNG ẢO (887)
Thở than than thở trời mây!
Bụi sương sương bụi giăng đầy bụi sương. Vô thường một kiếp vô thường ! Ngậm ngùi luống ngậm ngùi vương vương chờ.
Mộng mơ mơ mộng tiên mơ,
Tháng ngày ngày tháng ngẩn ngơ tháng ngày. Men tình say tỉnh tỉnh say, Ngất ngây bầu rượu, rượu ngây ngất buồn.
Chồn chân mòn mỏi chân chồn,
Xót xa xa xót tâm hồn xót xa. Vấn vương vương vấn dáng ngà! Nhớ thương thương nhớ trăng tà nhớ thương.
Phương này phương ấy ngàn phương,
Dặm trường khắc khoải sầu vương dặm trường. Chiều buông loang loáng bên đường, Nẻo xa xa nẻo tà dương khuất dần !!! |
NHỚ NGƯỜI TRONG
MỘNG (888)
Trời chiều, nắng gác bóng mây Hoàng hôn dần xuống, tỏa dầy hạt sương Màn đêm phủ áo cõi thường Mang đi bao mối yêu thương đợi chờ Ngoảnh nhìn bóng sáng trong mơ Hồn ai ẩn hiện nhởn nhơ trọn ngày Cùng nhau cạn chén men, say Giờ đây gió thoảng cho lay lắt buồn Tâm tư khoắc khoải, bồn chồn Nhìn trăng, trăng khuyết bóng hồng đã xa Để mình ta với hương ngà
Dục lòng lữ khách la đà xót thương
Người yêu ở chốn xa phương Sao cho mở lại ánh dương, canh trường Đêm dài thăm thẳm dặm đường Chỉ e cho mối tình vương, tắt dần
Trần Trọng Thiện
ẢO MỘNG(889)
Chiều
chiều ngắm nghía làn mây
Mây
bay lòng chứa chan đầy màn sương
Sương
rơi vào cõi vô thường
Thường
khi nhung nhớ luyến vương mong chờ
Chờ
người hồi đáp ước mơ
Mơ
mai này hết ngẩn ngơ từng ngày
Ngày
vui hạnh phúc đắm say
Say
men tình ái ngất ngây xóa buồn
Buồn
tan dấu vết bồn chồn
Chồn
tâm não mãi sợ hồn đi xa
Xa
rời hình dáng ngọc ngà
Ngà
khoe mỗi độ bóng tà yêu thương
Thương
người đồng cảnh tha phương
Phương
trời cố quốc vấn vương miên trường
Trường
canh hiu hắt đèn đường
Đường
đêm chờ ánh thái dương hiện dần
Minh Hồ
21.05.2016
ẢO ẢNH (900)
Nhìn hình tạo dáng do mây
Đổi
thay vì gió thổi đầy khói sương.
Chỉ
trong khoảnh khắc bình thường
Biến
tan kỷ niệm vấn vương đợi chờ.
Người đi tan mộng ước mơ,
Góp
công gầy dựng nào ngơ từng ngày.
Rượu
tình uống cạn muốn say,
Quên
đi cay đắng làm ngây tim buồn.
Trách hờn ai dạ cáo chồn,
Chia
ly đôi ngả đem hồn rời xa.
Làm
cho phai gót son ngà !
Mưu
sinh cuộc sống, xế tà tuổi thương.
Chân trời góc biển đôi phương,
Hỏi
rằng còn nhớ luyến vương đêm trường ?
Phố
xưa vẫn sáng đèn đường,
Mà
tâm đây thấy trần dương tối dần !!!
Minh Hồ Đào
21.05.2016
NGẬM NGÙI (891)
Một
mình ra ngắm chòm mây,
Hướng
về quê cũ buông dày khói sương !
Đớn đau
khổ nạn xảy thường,
Biển
đen cá chết, người ôm ghe chờ !
Hết rồi
tưởng tượng trong mơ,
Nhân
quyền, dân chủ ghi cơ bao ngày.
Quân tham đánh đập như say,
Cơ hàn, bệnh tật xảy ngay nỗi
buồn.
Mới đây cột mốc đào chuồn,
Khiến cho biên giới liên hoàn
chẳng xa !
Còn đâu Nam Ải* ngọc ngà?
Nước
Việt Trung đi một đường phương,
Ngậm ngùi tê tái sầu vương miên
trường.
Cộng nô dâng tất hết đường,
Nhìn về Tổ quốc khói sương phủ
dần.!!!
Thanh
Khang
* Ải Nam Quan
THIÊN NHẤT PHƯƠNG (892)
(Thân tặng tác giả bài xướng)
Nay người xa tận chân mây,
Buồn riêng ở lại trải đầy
thềm sương.
Duyên thiêng lạ lẫm khác
thường,
Biệt ly
sao cứ vấn vương mong chờ…
Tình
mình vẫn đẹp như mơ,
Mãi cam
chịu khổ, ngu ngơ qua ngày.
Nhiều
khi bên chén rượu say,
Cũng
không quên được thơ ngây mắt buồn.
Bao lâu
tình vẫn chưa chồn *
Nhớ em,
trong mộng gọi hồn phương xa.
Ngày
xưa dưới bóng trăng ngà,
Bên em,
tay vuốt đôi tà áo thương…
Yêu
người, trời chỉ một phương,
Cả ngày
tơ tưởng, còn vương đêm trường!
Kiếp
sau hẹn sẽ chung đường,
Tình
xưa nối lại, cõi dương sáng dần!
Man Ho
21-05-2016
*chồn : mỏi mệt.
Thầm trông trộm nhớ bấy lâu đã
chồn ( Kiều)
MỘNG ẢO (893)
Vẩn vương theo dõi chân mây
Ngàn cây vướng bụi phủ đầy khói sương
Màn sương trong kiếp vô thường
Ngẩn ngơ theo gió lòng vương vấn chờ.
Cõi lòng mong đợi đồi mơ
Ước xây lối ảo đem ngơ ngẩn ngày
Men yêu trong giấc tỉnh say
Cho hồn mơ đắm rượu ngây ngất buồn.
Gió sương trong cảnh chưa chồn
Nhớ thương người mộng gởi hồn
phương xa
Đêm xưa dưới ánh trăng ngà,
Bên người yêu dấu theo tà áo
thương,
Một mai vào cõi ngàn phương,
Đắp xây hương mộng còn vương miên
trường
Kiếp sau mình sẽ chung đường
Mỗi ngày mỗi vững, ánh dương tỏ
dần.
Nguyễn
Gia Linh
21-05-2016
TÌNH MÃI
CÒN VƯƠNG...(894)
Vầng trăng mờ bởi áng mây!
Tình tôi lổi nhịp bởi đầy gió
sương
Tưởng chừng sự thể lẽ thường
Nào hay cứ mãi sầu vương chực
chờ!
Ngày nao từng dệt mộng mơ
Mà nay làm kẻ bơ vơ đêm ngày
Bởi tình là chất men say!
Uống vào là choáng,ngất ngây lệ
buồn
Ngỡ rằng tình đã vùi chôn
Đi vào quên lãng, lắng hồn đi xa
Vui chi dáng ngọc liễu ngà
Bên song tựa cửa chiều tà ngùi
thương?
Nhớ người giờ chốn xa phương
Có còn nhớ đến tình vương
miên trường?
Kiếp nầy lỡ chẳng chung đường
Cao xanh cám cảnh chán chường mà
chi!!!
Lý Lệ MAI
HUYỀN MƠ (895)
Nhìn mây tâm sư cùng MÂY Sương mù mờ mịt giăng ĐẦY mù SƯƠNG Truyện thường còn đó truyện THƯỜNG Vấn vương lòng cứ vấnVƯƠNG mong CHỜ Mơ mộng huyền ảo mộng MƠ Ngày ngày tháng tháng ngẩn NGƠ tháng NGÀY Say tình liên tưởng tình SAY Dại ngây cạn chén càng NGÂY dại BUỒN Chồn tiên chạm mặt tiên CHỒN Xa quê xa nước nát HỒN quê XA Đâu rồi vóc ngọc da NGÀ Chót thương chót nhớ Chiều TÀ nhớ THƯƠNG Phương nam, phương bắc ngàn PHƯƠNG Trường tình tơ tưởng mãi VƯƠNG tình TRƯỜNG Đơn côi lạc lõng giữa ĐƯỜNG Quay nhìn lại tỉnh Bình DƯƠNG mờ dần LTĐQB
MỘNG ẢO (896)
Phóng
tầm tầm phóng chân mây
Bầu
không giăng phủ trải đầy mù sương
Sương
thay thời đổi vô thường
Thường
khi tưởng nhớ hồn vương vấn chờ
Ước mơ
rồi cũng là mơ
Buồn
buồn mây ủ ngẩn ngơ tháng ngày
Phương xa còn chút mộng say
Hơi men xông toả hết ngây lại buồn
Thanh nhàn cho khỏi bồn chồn
Tâm tư thôi nghĩ, nhẹ hồn chốn xa
Cách rồi bóng dáng trăng ngà
Sắc khoe khoe sắc gương tà rọi
thương
Thương tình chân bước tha phương
Phương xa hoài quốc thấm vương
dặm trường
Tơ chiều ngược chiếu biên đường
Xót thân lữ thứ, tà dương xuống dần.
Xuân Linh
23-05-2016
|
MÙA SEN NỞ (879)
Mặt nước lung linh đẹp rỡ ràng,
Hoa sen đua nở đón hè sang.
Hơi sương đọng lá càng xinh xắn,
Ngọn gió đưa hương quá dịu dàng.
Giỡn sóng, ngó tơ dường bẽn lẽn,
Xuyên mây, nắng sớm cứ mơn man.
Ven hồ rặng liễu nghiêng soi
bóng,
Hồn lạc non xa tận ngút ngàn...
Minh Tâm
|
Thời tiết giao mùa thật rộn ràng
Nhánh cành đơm lá hoa xinh sang
Trời cao đầy ắp màu xanh thắm
Đất rộng chứa chan nắng dịu dàng
Nghinh tiếp mùa hè quay trở lại
Đón chào làn gió mát miên man
Mặt hồ linh động
Tuyệt phẩm đài trang đẹp ngút ngàn
Minh Hồ
14.05.2016
Vào hạ chim muông hót rộn ràng
Hoa sen đua nở đón hè sang
Nhụy vàng hòa lẫn lá xanh mướt
Cánh trắng trinh nguyên, dáng dịu dàng
Theo gió mùi hương lan tỏa khắp
Tiếp đàn ong bướm lượn miên man
Bóng soi trên nước lăn tăn gợn
Linh động điểm tô cảnh ngút ngàn
Minh Hồ Đào
14.05.2016
MUÔN
Nắng ấm
muôn hoa trổ rộn ràng,
Anh Đào
trắng xoá vẻ cao sang.
Hè về im ắng hoa sen nở,
Gió nhẹ nhấp nhô cánh dịu dàng.
Phảng phất mùi hương luôn thắm
thiết,
Âm thầm khoe sắc ngắm miên man.
Quanh
hồ Tu-líp phô màu đẹp,
Trắng, đỏ, tím, vàng
tận bạt ngàn.
Thanh Khang
14-5-2016
MÙA SEN NỞ (883)
(Kính họa
nguyên vận y đề thơ
Đất nước thay da thấy rõ ràng,
Khi mùa Sen nở đón Nồm sang...
Lóng bùn đơm cánh dù đau đáu;
Mọc ngó ra hoa được dễ dàng.
Thơm ngát hương quê đầm rộng rãi;
Rạng ngời ngôi Phật pháp miên
man...
Điểm
Quốc gọi hồn thiêng vọng cuối
ngàn...
SB.
MÙA
Cành lá xinh tươi trải rỡ ràng
Muôn hoa đua nở đợi hè sang
Đón chờ nắng ấm khoe màu biếc
Mong ước sương mơ gợi dịu
dàng
Gọi gió chân mây giăng khắp nẻo
Theo đàn đưa cảnh gợn miên man
Bên hồ bóng nước nghinh đầy ắp
Một cõi đài trang sóng bạt ngàn
Nguyễn
Gia Linh
15-05-2016
SẮC MÙA SEN
NỞ (885)
Lá mượt lênh đênh cọng buộc ràng
Đáy hồ vượt đoá sắc hồng sang
Giọt sương đọng chiếu tranh vời
tuyệt
Búp mộng lên cao hướng dịu dàng
Ngắm khắp non sông luôn lẳng lặng
Nhìn quanh quang cảnh cứ miên man
Bờ đầm đỏ tím hoa tô thắm
Trỗ cánh đài hương toả dặm ngàn.
Đặng Xuân Linh
15-05-2016
SEN NỞ TRÊN HỒ (886)
Hồng, trắng tinh khôi, thật rỡ ràng
Tinh hoa kết tụ vẻ xinh sang
Hoa cười, nhụy thắm vàng, tươi tắn
Thơm ngát hương bay, lẫn dịu dàng
E ấp dưới trời xanh bẻn lẻn
Phô trương sức sống quá miên man
Long lanh mặt nước đang soi bóng
Tỏa rộng lá xanh mướt ngút ngàn
Trần Trọng Thiện
|
NGÀO CƠM THƠM TÌNH (872)
Canh chua mà cũng ngọt
ngào
Nhờ anh hóm hỉnh : mật
vào bữa cơm
Bàn ăn hạnh phúc tỏa thơm
Chén đưa tay ấm cơm đơm vui
tình
Á Nghi, 11.5.2016
|
NGÀO CƠM THƠM TÌNH (873)
Cá kho tiêu lại ngọt ngào
Kính mời anh chị ngồi vào mâm cơm
Tỏa lan mùi vị rất thơm
Cùng canh chua nóng ấm đơm nụ tình
Minh Hồ,12.5.2016
CANH RAU ĐẮNG CHẲNG
NGÀO ĐƯỜNG (874)
Canh rau đắng chẳng đường ngào Nhìn em âu yếm đưa vào ngon cơm Đũa chén sạch sẽ nồng thơm Nhờ tay Mạnh Thị (*) hạt đơm nặng tình (*) Tích xưa : ngang mày Mạnh Thị chưa nâng án Nét mặt chiêu Quân đã mạc tranh Nàng con gái họ Mạnh kính yêu chồng hai tay nâng chén cơ m cung kính cao ngang lông mày LTĐQB
NGỌT CƠM
ĐẬM TÌNH (875)
Bài thơ xướng tựa đường ngào
Lựa lời âu yếm đưa vào ngọt cơm
Lửa riêu nào khét lại thơm
Vợ chồng thuận thảo nụ đơm hoa tình
Minh Hồ Đào
12.5.2016
VƯỜN
Vườn
Gặp
nhau xướng họa góp vào ngon cơm
Chân
Tình đối đãi tỏa thơm
Đua
chen chữ nghĩa hoa đơm đượm tình
Tha Nhân
BỮA CƠM GIA ĐÌNH (877)
Rau
đắng khi vui ngọt ngào,
Cả nhà
sum họp nhìn vào mâm cơm.
Gỏi
chua, thịt nướng rất thơm,
Cùng
ăn, cười nói ngát hương bao tình.
Thanh Khang
12-5-2016
BƠM CĂNG CUỘC TÌNH (878)
Thương
em tiếng nói đường ngào
Giọng
thanh êm ái mời chào, chén cơm
Dù
không mỹ vị, vẫn thơm
Như
hương ân ái bơm căng cuộc tình
Trần Trọng Thiện
|
MẸ CHỜ ANH TÔI(
kể lại) (868)
Cảnh đẹp diệu huyền trải thật xinh
Màn đêm trăng sáng rọi lung linh
Vầng tròn vành vạnh soi trần thế
Nếu ở quê hương chiếu khắp tình
Mẹ tôi lẳng lặng ngắm ngoài hiên
Nhìn ánh trăng khuya nguyện diệu
huyền
Chiếc áo bà ba nâu sậm cũ
Ngóng anh vời vợi, bặt âm tin
Ngày trông đêm nguyện con yên ổn...
Nhiều nếp sâu hằn mặt héo von
Sốt ruột tình thâm đôi má hóp
Xót đau tâm trí sức hao mòn
Cộng thời giương thế chẳng tình người
Thăm thẳm lòng đơn, dám nửa lời
Mẹ gởi tâm tư miền gió hú
Bao giờ anh trở chốn hương đời...
Nhưng rồi giấy ủ tám năm sau
Một đứa con trai chẳng tội nào!
Tội nước chia đôi, da xáo thịt
Làm cho những mẹ mỏi mòn đau
Vằng vặc nhiều đêm Mẹ nhớ anh....
Nhìn quanh Mẹ bảo vén màn lên
Con ta đã đến bên hiên đó!!
Rồi Mẹ bình tâm về cõi tiên...
Đặng Xuân Linh
11-05-2016
|
MẸ CHỜ ANH TÔI (869)
Ngọn nến ảo mờ rọi ảnh xinh
Những đêm trăng sáng trải lung linh
Nhiều hôm mất ngủ nên thao thức
Nhớ lại quê hương đậm lý tình
Ánh trăng vằng vặc chiếu ngoài hiên
Tiếng Mẹ khẩn cầu dáng dịu hiền
Nghe rõ nỗi lòng đang ấp ủ
Mong người lính chiến giữ niềm tin
Những lời cầu nguyện mong yên ổn
Tiếng Mẹ ôn hoà, nghe héo hon
Sốt ruột đợi chờ sâu má hóp
Khổ đau lắm nỗi, sức dần mòn
Ngày nay thể chế chẳng tình người
Đốn mạt ngang nhiên, chỉ nửa lời
Len lỏi trong từng thôn xóm nhỏ
Làm sao anh dám trả hương đời
Thời gian thắm thoát mấy năm sau
Đâu phải người anh, có lỗi nào
Đất nước xâm lăng, thời phía bắc
Làm cho đất Mẹ, cõi lòng đau
Nhìn ánh trăng già, Mẹ nhớ anh
Nhiều đêm Mẹ bảo cuốn màn lên
Cho ta thấy rõ, con về đến
Để Mẹ yên lòng về cõi tiên.
Nguyễn
Gia Linh
11-05-2016
TIỄN BIỆT (870)
(Kể lại cảnh tang của một gia
đình
ở chung đảo Galang, Indonésie)
Thắng cảnh quê nhà thật quá xinh
Đêm trăng rằm ánh sáng lung linh
Nhất là ngày Tết
Rộn rịp khắp nơi đậm hữu tình
Trẻ con đùa giỡn ở ngoài hiên
Những chiếc đèn lồng dáng ảo huyền
Giọng nói trẻ già đều có đủ
Đời người chan chứa đầy niềm tin
Thanh bình dân quốc bỗng nhiên mất
Vì cảnh chiến tranh réo rắc von
Từng lớp thanh niên đi nhập ngũ
Tòng quân giữ nước dẫu thân mòn
Tháng Tư Đen đến muôn ngàn người
Lìa bỏ quê hương uất nghẹn lời
Chồng, vợ, mẹ, con phân tán cả
Náu nương xứ lạ bơ vơ đời…
Tưởng rằng làng bạt vài năm sau
Trở lại cố hương sống thuở nào
Đầm ấm gia đình trong mỗi tối
Không còn chia cách nhau lòng đau
Ai có ngờ thần bệnh cướp anh
Trong đêm vừa ló dạng trăng lên
Mẹ và em cạnh quan tài khóc
Tiễn biệt người thân đến cõi tiên
Minh Hồ
11.05.2016
MẸ CHỜ CON (871)
Vui
mừng có được đám con xinh
Đa
Ban
phước lành nuôi con chóng lớn
Học
hành tấn tới đáp ơn tình
Nhìn
giọt mưa rơi từ mái hiên
Nhai
trầu môi đỏ răng đen huyền
Mẹ
tôi trông đợi từng giây phút
Vượt
biển cập bờ con nhắn tin
Biết
được xứ người đời sống ổn...
Quy
y cửa Phật bớt lo von
Tháng
ngày nương náu câu kinh kệ
Tâm trí lạc an, thân héo mòn
Mong
mỏi tha phương nơi xứ người
Kết
đoàn an ủi sẻ chia lời
Anh
em bốn bể thân lưu lạc
Giúp
đở thương yêu đến cuối đời...
Tiếp
nối noi gương thế hệ sau
Niềm
tin mơ ước đến khi nào!
Quây
về tổ quốc nơi nguồn cội
Sum
hợp chung vui hết khổ đau
Quê
nhà Mẹ đợi em và anh
Hy
vọng chất chồng cứ mãi lên
Ai
có ngờ đâu Người đã mất
Năm
qua rời hạ giới quy tiên
Minh Hồ Đào
11-05-2016
|
LỄ HIỀN MẪU CỦA BA
ANH CHỊ EM THẤT LẠC
MẸ CHA KHÔNG BIẾT CÒN HAY ĐÃ KHUẤT (864) Mẹ khuất hoặc còn em biết không ? Hoa cài lên áo trắng hay hồng ? Hình cò lặn lội bên bờ ruộng ? Bóng vạc lần mò dưới mé sông ? Anh cả thay cha dầm nắng bãi, Chị hai thế mẹ đội mưa đồng . Song thân già trẻ chưa hề thấy Cố gắng hình dung mãi uổng công .... Khổ không ? LTĐQB |
MẸ NUÔI (865)
Mẹ nuôi, các bạn có thấy không
Em bé mồ côi máng đóa hồng
Em được ngày ngày khôn ở ruộng
Tối tối, đêm về khỏi ngủ sông
Sáng sáng ra ngoài phơi nắng bãi
Trưa, chiều, học tập chốn cộng đồng
Mẹ nuôi, chỉ có mình em thấy
Cùng những ân nhân góp của, công
Tiếu Hi Hi
BƠ VƠ (866)
Mất cha cùng mẹ đớn đau không?
Trên áo gắn hoa trắng lẫn hồng
Hụt hẩng tâm hồn, ôi bất tận!
Khác nào người mất núi non sông
Song thân đã khuất từ năm ấy*
Bỏ lại đám con lạc lỏng đồng...
Đùm bọc với nhau bên cuộc sống
Mong cầu có sức để thành công !
*Năm 1975
Minh Hồ
10.05.2016
VẮNG BÓNG CHA MẸ (867)
Cha Mẹ quê nhà mặt thấy không ? Bao năm nhắn gởi qua mây hồng ? Hôm nay Người trở về nguồn cội Bến giác linh hồn cập núi sông ? Bỏ lại trần gian đầy tục lụy Chắc chiu dành dụm mỗi từng đồng. Lo cho con cháu nên danh phận Phút cuối chẳng cần đợi trả công ....
Minh
Hồ Đào
10.05.2016
|
LỜI CỦA MẸ (862)
Mỗi giờ, ngày một ngày hai
Ưu tư, lo lắng theo nhau trải dài
Nụ cười đâu dễ gột phai
Nỗi đau âm ỉ, mấy ai thoát vòng
Niềm riêng canh cánh bên lòng
Thương con nuôi dưỡng những hòng mai sau
Dạy dỗ, uốn nắn, chuốt trau
Mong con khôn lớn, cho
mau thành người
Giờ đây, ở bốn
phương trời
Tình yêu phân
tán, đổi dời, xa khơi
Tình mẹ, nào biết chọn
nơi
Đợi trông gặp lại cho
vơi giọt sầu
Ai lo nâng giấc,
đỡ đầu
Ai người chăm sóc khi
cầu đôi tay
Dù không hoàn hảo từng
ngày
Mẹ hằng cốt nhục, trông
tình chẳng phai
Mỗi khi tình
ngập đôi vai
Có dành cho mẹ một vài
nghĩ suy ?
|
NGHĨ SUY CỦA MẸ (863)
Trong thời bao cấp khổ hai,
Tinh thần, thể chất hoạ tai kéo dài.
Khổ rồi nên khó nhạt phai,
Nỗi buồn vời vợi chẳng ai tháo vòng.
Khổ tâm chất chứa trong lòng,
Thay ba, mẹ gắng nuôi hòng mai
sau.
Chạy cơm, lo áo, dạy trau,
Dồi mài kinh sử mong sau nên
người.
Các con hiện ở ba nơi,
Mẹ vẫn nhớ mãi Lâm hồi ra khơi.
Nhờ đó gia đình có nơi,
Cuộc sống ổn định đã vơi thảm
sầu.
Đôi khi ho mũi nhức đầu,
Bạn gần giúp trước, Diệp hầu góp tay.
Đêm nằm suy nghĩ từng ngày,
Mối tình mẫu tử ghi hoài khó phai.
Khi nào mẹ buông hai vai,
Phải nên đoàn kết miệt mài nghĩ
suy.
Thanh Khang
Toronto
8-5-2016
|
LẰN ROI CỦA MẸ (858)
Cảm tác từ bài xướng THƠ CHO HIỀN MẪU
của thi hữu
(Nhớ Mẹ Hiền nhân ngày Mother's day/2016)
Khi xưa, Mẹ đánh con đau
Mà con chẳng có ...giọt nào lệ rưng !
Ngày nay roi nhịp ngập ngừng
Con rơi nước mắt ....như rừng mưa tuông
Biết rằng : Mẹ đã héo mòn
Sức tàn lực kiệt để còn cầm roi !
Ai người có Mẹ trên đời
Hãy thương nhớ lấy lằn roi Mẫu hiền
Tình yêu của Mẹ vô biên
Phận làm con lẽ nào quên ơn người
Khi Cha Mẹ đã thác rồi
Đâu còn thấy được lằn roi ...thuở nào!
SONG
QUANG
|
LẰN ROI CỦA MẸ (859
Nhớ lằn roi mẹ đánh đau
Để con khỏi nghĩ con nào người dưng
Chẳng cần dạy dỗ thì đừng
Ngày nay tưởng lại, ngập ngừng lệ tuôn
Đường đời cao thấp, bước mòn
Mới hay mầu nhiệm món đòn vọt roi
Quấy, ngay, theo rõi mảnh đời
Tránh xa gian ác mà chơi theo hiền
Sách vở dù có soạn biên
Cũng không bằng mẹ biến con nên người
Bằng roi bằng vọt, nhớ đời
Mỗi khi lầm lỗi, chẳng quên lời nào
Trần Trọng
Thiện
ĐƯỜNG ROI CỦA MẸ (860)
Mỗi
khi con bị ốm đau
Mẹ
lo mà chẳng dám nào...mắt rưng
Cho
con uống thuốc không ngừng
Sáng,
trưa, chiều tối, tựa rừng lá tuông
Sợ
con thân thể gầy mòn
Ép
con ăn uống, lại còn dằn roi...
Để
con không mắc bẫy đời
Thế
nên đành phải dùng roi Mẹ hiền
Khác
nào trời biển vô biên
Con
xin đa tạ không quên ơn Người
Thời
gian thấm thoát qua rồi
Con
đây vẫn tưởng đường roi…mới nào
Minh Hồ
07.05.2016
DÁNG ROI
CỦA MẸ (861)
( Thành kính tưởng
niệm Mẹ )
Nhớ
về hiền mẫu lòng đau
Ngàn
trùng cách biệt… mắt nào
khỏi rưng
Lệ
trào dồn dập không ngừng
Tựa
như dòng suối ven rừng chảy tuông
Nuôi
con đâu kể thân mòn
Bàn
tay gầy guộc lại còn dáng roi*…
Năm
qua Mẹ giã từ đời
Con
đây hết thấy dáng roi Mẹ hiền
Thương
con tình rộng vô biên
Kiếp
này con mãi không quên ơn Người
Ngày
Đoái
hoài hiền Mẫu dáng roi...thuở nào?
* Thân hình thon gọn
Minh
Hồ Đào
07.05.2016
|
THƠ CHO HIỀN MẪU (851)
(Dành cho Mẹ
nhân ngày Mother'day/2016)
Tình Mẹ thiêng liêng
lắm Mẹ ơi !
Làm sao con nói hết nên
lời
Sinh thành,dưởng dục
như trời biển
Dạy dỗ cho
con được thành người
Phạm lỗi,giờ đây Mẹ đánh con
Không đau vẫn khóc
...để tin còn...
Mẹ luôn săn sóc và
khuyên bảo
Nhưng sức Mẹ
yêu đã mỏi mòn
Làn tóc Mẹ già thôi
hết bay !
Mái đầu thưa thớt
trắng như mây
Bờ vai con nép nơi
nương tựa
Ấp ủ hồn con
ngũ rất say
Khóe mắt Mẹ giờ
có vết nhăn
Làn môi đã nhạt
nếp khô cằn
Vòng tay âu yếm
khi bồng ẫm
Hơi ấm còn hơn mấy
lớp chăn
Nếu được Trời cho
Mẹ sống đời
Để cho con
trẻ được an vui
Ước gì ! trở lại thời niên thiếu
Đùa giỡn vui chơi thấy Mẹ cười
Lý Lệ MAI
|
CẦU NGUYỆN CHO HIỀN MẪU (852)
Đâu biết có ngày xa Mẹ
ơi!
Giờ đây ngăn cách thế
thay lời
Hàn huyên tâm sự bên ngày
tháng
Nhung nhớ lẫn nhau một
kiếp người
Mẹ ở chân trời, góc
biển con
Tâm tư hy vọng niềm tin
còn...
Mẹ luôn khỏe mạnh trong
nhà Dưỡng
Chăm sóc Mẹ vào tuổi
hạc mòn
Chiều chiều con thấy lá
vàng bay
Gió thổi đuổi xua những
áng mây
Đôi mắt chứa chan buồn
bất tận
Nghĩ về
Chẳng còn nghe tiếng Mẹ
rầy nhăn
Con lúc lỗi lầm nói cọc
cằn
Mẹ bảo lúc nào cũng
dịu ngọt
Như lời ru ngủ con trong
chăn
Cầu nguyện Mẹ tôi tuổi
cuối đời
Thân tâm an lạc chan hòa
vui
Cùng con cháu mỗi khi
thăm viếng
Đoàn tụ ắp đầy tiếng
nói, cười
Minh Hồ
06.05.2016
KHÓC THẦM NHỚ MẸ (853)
Sắp sửa đến ngày lễ Mẹ ơi!
Con đây không thốt được ra
lời
Trước bàn thờ phượng tôn
nghiêm kính
Thắp nén hương lòng tưởng
niệm người
Kỷ niệm điệp trùng Mẹ với
con
Ngày xa xưa lắm luôn luôn
còn...
Không bao giờ xoá
trong tâm não
Con điểm đậm tô chẳng
để mòn
Phấn bụi thời gian gió
thổi bay
Tựa như làn khói nhập cùng mây
Nhẹ nhàng trôi mãi đâu ngừng lại
Trong giấc mơ dài Mẹ ngủ
say
Đâu còn nhìn thấy những
đường nhăn
Trên trán Mẹ tăng dáng
cỗi cằn
Má hóp, vai gầy, đầu
tóc bạc...
Đêm nằm thủ thỉ nhau
trong chăn
Nay Mẹ đã xa vĩnh viễn
đời
Lòng con buồn thế thay niềm vui
Nhất là mỗi độ gần
ngày Lễ
Nuốt lệ nhỏ thầm lấp
tiếng cười
Minh Hồ Đào
06.05.2016
MATHER 'S
DAY (854)
Ngày này con nhớ lắm mẹ ơi !
Công mẹ làm sao kể hết lời ?
Đức mẹ cao dày ghi tâm khảm,
Khuyên bảo dạy con phải nên
người.
Lời vàng của mẹ chỗ dựa
con,
An ủi, khuyên can phải sống còn.
Nhiều lúc khổ đau con tuyệt vọng,
Nếu không chỗ dựa đã hao mòn.
Nhìn đàn cò trắng đang tung bay,
Phất phới nhấp nhô dưới làn mây.
Giống mẹ khi xưa lo lặn lội,
Giúp con nuôi cháu thật mê say.
Tuổi cao (96) da mẹ vẫn không
nhăn,
Ăn trầu môi đỏ chẳng khô cằn,
Cháu được ngoại cưng nên chả
chớt,
Cháu nằm ngủ võng phải đắp chăn.
Có phép lạ chi mẹ sống đời,
Hết cơn bĩ cực đến lúc vui.
Mẹ không còn để con báo đáp,
Con cháu về thăm thấy mẹ cười.
Thanh
Khang
THƠ CHO HIỀN MẪU (855)
(Kính họa
nguyên vận y đề thơ bạn Lý Lệ Mai)
Nghĩa tình nhân đức mẹ hiền
ơi!...
Thương nhớ thành thơ nói nghẹn
lời!...
Chín chữ cù lao bao khó nhọc,
Thẹn con nào trả được ơn Người!...
Sinh thành, bú mớm, dưỡng nuôi
con...
Tần tảo lo toan sự sống còn...
Đau khổ thân cò mưa nắng táp,
Làm cho vóc hạc phải hao mòn!...
Thấy mùa Thu rụng lá khô bay...
Thương mẹ gầy còm bạc tóc mây!...
Kẽo kẹt võng đưa từng sớm tối,
Ru hời cho trẻ ngủ mê say...
Mắt mờ, tai điếc, thịt da nhăn...
Biến mẹ già nua kiếp cỗi cằn!...
Đói khổ đảm đang đành số phận,
Dãi dầu băng giá thiếu mền
chăn!...
Mẹ là sông biển đẹp muôn đời...
Cầu nguyện cho Người sống khỏe
vui...
Đôi đũa, mâm cơm tròn hiếu
thảo...
Dâng lòng kính trọng chuốc môi
cười...
SB.
THƠ CHO HIỀN MẪU (856) Ngày lễ năm nay, Mẹ kính ơi ! Con mới mon men để tỏ lời Cám ơn lòng mẹ bao la, biển Dẫn dắt con nên kẻ làm người Từ ngày tấm bé, đã chăm con Sống trong săn sóc để sống còn Một thời thơ ấu cần khuyên bảo Bước theo lễ nghĩa trên đường mòn Rồi đến khi vào đại học, bay Mẹ lo tài chánh giúp đường mây Ngày đêm lao động cho con tựa Dốc trọn khả năng với niềm say Làm vui lòng mẹ để khỏi nhằn Con cố công đem điểm A cằn Cho bõ những ngày Me dắt, ẵm Công lao gầy dựng, sáng chiều chăn Giờ đây xông xáo giữa cuộc đời Tình mẹ cho con cốt lấy vui Con nguyện vuông tròn không thể thiếu Luôn luôn để mẹ giữ nụ cười Tiếu Hi Hi
CÀU NGUYỆN CHO MẸ
HIỀN (857)
Mẹ hiền yêu quý của con ơi
Con mẹ làm sao kiếm đủ lời Tạ đức cù lao cao tựa núi Trả ơn nuôi dưỡng trẻ nên người Ngày xưa con nhớ mẹ la con Giả khóc... mà vui sức mẹ còn Đủ để ban con lời dạy dỗ Nhưng lo mai mốt sẽ hao mòn Đầu già tóc ngắn khó tung bay Một đám lơ thơ trắng tựa mây Con cứ săm soi luôn chải chuốt Rồi mang theo giấc mộng đắm say Năm qua đuôi mắt mẹ thêm nhăn Môi hết đỏ tươi có vẻ cằn Tay cũng nhỏ dần đâu mạnh nữa Run run khi xếp chiếu cùng chăn Ước gì mẹ sống mãi trên đời Chắc chắn là con sẽ sướng vui Nhảy nhót tung tăng như trẻ nít Làm cho mẹ phải hé môi cười LTĐQB |
CẢNH
NHIỆM MẦU (847)
Ai sinh ra cảnh nhiệm mầu
Riêng tôi chỉ biết cúi đầu, nhận ơn
Dù rằng lắm lúc lơn tơn
Giữa chặng phố phường, bé lớn nhởn nhơ
Hoặc nhìn qua đám sương mờ
Hoặc đi chân ướt bên bờ đại dương
Hoặc len lỏi giữa muôn hương
Ngàn hoa khoe sắc, yêu đương gợi về
Hoặc trao đổi những hẹn thề
Hoặc ngồi bên cảnh bộn bề thức ăn
Ngắm đàn ong bướm vây quanh
Nhìn bầy cầm thú chạy, lăn, trên đồng
Chim bay, cá nhẩy, bềnh bồng
Trăng vàng nửa khuyết, nắng hồng lung linh
Hoàng hôn phủ xuống, rập rình
Biết bao cảnh tượng đẹp xinh, khoe mình
Trần trọng Thiện
|
DƯỚI BẦU TRỜI (848)
Trời luôn ban phước nhiệm mầu,
Tâm tôi cứ nghĩ van cầu ban ơn.
Thuở xưa chẳng dám lơn tơn,
Dù là ở chợ hay vườn nhởn nhơ.
Sáng mai nhìn giọt sương mờ,
Khi thì lội nước lúc trời dốc dương.
Lên chùa khấn nguyện dâng hương,
Nghe xong kinh kệ tình thương hiện về.
Cuộc đời chẳng vẹn câu thề,
Buồn tênh chẳng muốn nghĩ về uống ăn.
Nghe mùi hôi ruồi bay quanh,
Nông dân cày cấy rất nhanh ngoài đồng.
Thuyền chao gặp gió bềnh bồng,
Ngắm vầng trăng khuyết nỗi lòng phiêu linh.
Chiều buông bầy sóc rập rình,
Chim bay về tổ buồn tênh phận mình.
Thanh Khang
Toronto 2-5-2016
NHIỆM MẦU (849)
Làm sao giải thích nhiệm mầu
Chỉ còn bày tỏ câu đầu : Tạ ơn
Đất, Trời,
Thượng Đế, vong tơn
Mười phương, tứ hướng lập lờn nhởn nhơ
Đó đây sáng tối mập mờ
Không gian vô tận xuyên bờ trùng dương
Nhất là trong cảnh đồng hương
Mang thân viễn xứ náu nương chưa về
Mong thay thỏa mãn lời thề
Khi nào quê cũ yên bề chắc ăn
Mới quay gót lại vây quanh
Chung vui đoàn tựu, hết lăn lóc đồng
Vì đâu ngưng chí tang bồng...
Nam nhi hồ thỉ, má hồng đ̣iêu linh !
Tháng năm mòn mỏi đợi rình
Tự do- Hạnh Phúc tươi xinh nước mình ?
Minh Hồ
03.05.2016
MẦU NHIỆM (850)
Phật Trời ban phước nhiệm mầu?
Giúp qua khổ nạn ban đầu : Biết ơn
Rời xa hoang đảo buồn tơn
Chim rừng thú dữ lập lờn nhởn nhơ
Tương lai xứ lạ mù mờ
Gia đình lìa bỏ vượt bờ trùng dương
Làm thân viễn xứ tha hương
Bao giờ hết cảnh náu nương quay về
Đêm khuya dưới ánh trăng thề
Không gian im tiếng tư bề kiếm ăn
Côn trùng đây đó loanh quanh
Về hưu đời hết bềnh bồng...
Không còn hứng chịu má hồng điêu linh !
Cầu xin bệnh hoạn chớ rình
Cuối đời luôn mãi tươi xinh đôi mình
Minh Hồ Đào
03.05.2016
|
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire