trổ sắc hương lan tỏa nồng nàn
Tùy xướng, tùy họa,
có cảm hứng mới nhả thơ ra
Bấm vào đây thưởng thức ca khúc
(Nhạc sĩ Nguyễn Hữu Tân
phổ thơ Minh Hồ & Nguyễn Thành Tài )
XƯỚNG
|
HỌA
|
CẢNH THU
Mây nước giao hòa nẩy ý thơ Ôi chao Thu đẹp quá! Ai ngờ Heo may tím nhẹ rung rung đón Hanh nắng vàng ươm vẫy vẫy chờ Âu yếm trên cành chim ngỏ ý Vấn vương dưới lá nhện giăng tơ Tao nhân mặc khách lòmg ngây ngất Trước cảnh Thu này dạ khó ngơ
Tha Nhân
|
THU LIỄM ĐÔNG TÀN
Trăng thanh gió mát gợi nguồn thơ
Nhạc ý tràn tuôn thực bất ngờ : Âm điệu du dương như sẵn đợi , Tiêu thiều huyền diệu tựa đang chờ . Ngoài trời lạnh lạnh chim ngừng hót Trong kén êm êm nhộng hết tơ Thu liễm quan san thêm cách trở Đông tàn sắp tới khó làm ngơ
LTĐQB
30.09.2016
|
TÌNH THƠ(1107)
Đã lâu chưa có ra thơ xướng
Trang điểm vườn hoa thưởng
thức thêm
Sắc hương lan tỏa buồng tim
Bốn phương thi hữu khắp miền gần
xa...
Hôm nay để gọi là ra mắt
Đáp lại tình kết chặt bao ngày
Giao duyên trìu mến đó đây
Đổi trao tâm sự buồn lây kiếp người
Minh Hồ Đào
29.09.2016
|
CHÂN TÌNH
Rất vui nhận được bài thơ xướng
Liền ngỏ lời khen thưởng
tặng thêm
Chân tình xuất phát từ tim
Tri âm tri
kỷ nối miền gần xa...
Hữu duyên giao đậm đà ánh mắt
Se tơ lòng thắt chặt
bao ngày
Buồn vui chia sẻ nơi đây
Tha phương đất khách, lất lây
kiếp người
Minh Hồ
29.09.2016
TÌNH
THƠ
Vợ chồng đã cùng nhau họa xướng
anh chị em hân thưởng làm thêm
Sao nghe êm ái trong
tim
điện thư bay tới
từ miền khá xa ...
Xem thơ hay vui ra nét
mặt ..
Vườn Thơ Hoa gắn
chặt lắm ngày
Liền tài gìn giữ nơi
đây
Sao cho đố kị đừng lây
vô người
LTĐQB
KẾT TÌNH
Rất vui khi được xem bài xướng,
Phó vườn thơ tỏ chặt tình thêm.
Những lời mộc mạc từ tim,
Bao năm gắn bó đã tìm dù xa.
Biết bao lần muội thường ra mắt ,
Song song thơ tả rất chầy ngày.
Ý tình bền chặt đó đây,
Càng thêm thắm thiết vui lây
nhiều người.
Thanh Khang
29-9-2016
TÌNH NGƯỜI (1111)
Nhàn nhã, thi ca là cõi sướng Tâm hồn, có chỗ hướng bồi thêm Bao nhiêu tình, đếm trong tim Đem ra hòa trộn nơi nghìn dặm xa Vốn dĩ thương yêu là tai mắt Loại bỏ kệnh kiêu thắt mỗi ngày Âm vang còn mãi, giờ đây Cùng nhau chung gắng đắp xây tình người Trần Trọng Thiện |
Mong nhiều xướng họa đặng chung vui
Được đọc văn thơ rõ chín mùi Bạn hữu anh em cùng đóng góp Thi sơn lên mãi quyết không lùi
KHÔNG CÓ ? CÓ KHÔNG ? (1098)
Không không ,Có có có hay không Chồng chất bao nhiêu việc chất chồng ! Kiếm Thiện tha hồ ra sức kiếm Trông Chân thả cửa cố công trông Tóc râu quấn quít thây râu tóc Lông lá quĂn queo mặc lá lông Chữ Mỹ thêm vào cho đủ bô. Bông hoa sữa nở trắng như bông LTĐQB |
KHÔNG BẠN NHƯ
KHÔNG
Không ai họa vận, phải nằm không
Chồng bỏ chồng chê cũng mặc chồng
Kiếm đấng
tri âm nơi muốn kiếm
Trông mòn,
trông mãi, mỏi công trông
Tóc tai
biếng gỡ, ôi tai tóc
Lông bạc nhấp nhô, kệ bạc lông
Bỏ bạn
phu quân khi phải bỏ
Bông hồng thơ, vác chạy lông bông
Trần Trọng Thiện
BÔNG TRẮNG NỞ TRẮNG BÔNG
Không
tình không ái sống bằng không
Chồng
vợ phải vui chuyện vợ chồng
Cách mặt phu thê luôn ngóng đợi
Trông
vời chàng thiếp mãi vời trông
Tóc
thườn thượt tóc se tơ tóc
Lông
mướt mướt lông kết mướt lông
Thắm
thiết yêu nhau tròn tấm mẵn
Bông
trắng tình ta nở trắng bông
NHTÂN
Tham dự Giữa tuần đấu
trí vui
văn thơ miêu tả nặc nồng mùi
Hương hoa thắm được tình giao hữu Càng thắt chặt thêm khó thụt lùi KHÔNG HỌA? HỌA KHÔNG ? (1101) Không hoạ ,thiếu bài thấy trống không Chồng ghiền bóng đá chuyện ông chồng ! Thấy hoa nở rộ luôn nhìn thấy Trông mãi phát rầu cảnh đợi trông Cáo hú gió lùa nghe nhớ Cáo Lông may thành áo loại choàng lông Quý cô khoe sắc đua nhau khoát Bông đẹp có cần tô đẹp bông ? Minh Hồ Đào
28.09.2016
Vườn Hoa Thơ
nở muôn màu vui
Thi hữu bốn
phương đậm sắc mùi
Trìu mến
giao duyên bài xướng họa
Tâm tình chia
sẻ mãi không lùi
KHÔNG ĐẾN, ĐẾN
KHÔNG?
Không tiền có được tình yêu không?
Chồng vợ bảo toàn nghĩa vợ chồng !
Hết kiếp thương nhau dù hết kiếp
Trông rồi lại
tiếp tục chờ trông
Tóc đen thay trắng cũng là tóc
Lông mọc ít nhiều cũng gọi lông
Trời Đất tạo chi nhiều quá vậy?
Bông tim người mấy ai kêu bông?
Minh Hồ
28.09.2016
Mấy hôm cảm cám khó lòng vui
Trở dậy hôm nay đã thấy mùi
Bạn hữu góp bài thi thố cả
Tha Nhân sức mọn lẽ nào lui
KHÔNG BÔNG KHÔNG ẤM
( Bài1)
KHÔNG góp sức vào đành để KHÔNG
CHỒNG hoài vẫn thấp uổng công CHỒNG
Ngóng thêm mỏi cổ đừng thêm
ngóng
TRÔNG mãi mòn hơi cứ mãi TRÔNG
Tóc mượt càng xinh người mượt
tóc
LÔNG quăn càng thích kẻ quăn LÔNG
Nệm êm nằm khoái, khoái nằm
nệm
BÔNG ấm mùa đông cần ấm BÔNG
Tha Nhân
BÔNG ĐẸP TẶNG NGƯỜI
( Bài 2)
KHÔNG chống Cộng nô nước mất
KHÔNG
CHỒNG bao nhục nhã, nhục bao
CHỒNG
Ngóng người hào kiệt, toàn dân
ngóng
TRÔNG kẻ anh hùng Đất nước TRÔNG
Tóc bím nòi Tàu, phải cạo tóc
LÔNG dài cốt khỉ hãy se LÔNG
Hoa văn biểu lộ nền văn hóa
BÔNG đẹp tặng người đáng tặng
BÔNG
Tha Nhân
KHÔNG
THÍCH ! THÍCH KHÔNG
Không thích mà cười hỏi thích không ?
Chồng thương đả-đớt khéo thương chồng
Kiếm ai lắm của tha-hồ kiếm
Trông kẻ dư tiền tản-mạn trông
Tóc quyện ngây-thơ thơ quyện tóc
Lông bao duyên-nghiệp, hỏi bao lông ?
Bộ-điền* tiếng Hán là điền-bộ
Bông trổ bông tàn lại trổ bông
Tiểu Bảo
27/9/2016
*Bộ-điền : mặt chữ
điền tiền rưởi cũng mua (theo hình)
KHÔNG CHỒNG GẮNG GÌN GIỮ CHẲNG THẢ LƠI
(Cảm tác)
KHÔNG
người nương tựa chịu mình KHÔNG,
CHỒNG
chết chưa nguôi đạo vợ CHỒNG.
GẮNG
sức nuôi con luôn cố GẮNG,
GÌN
lòng tử tế nhất tâm GÌN.p
GIỮ tâm
chính trực luôn gìn GIỮ.
CHẲNG
hề trái đạo lương tâm CHẲNG.
THẢ nồi
tình riêng lòng khó THẢ,
LƠI
buông đạo lý sẽ .không LƠI .
Thanh Khang
Toronto
27-9-2016
|
MÙA THU THỨ NHẤT
Vẫn nhớ ngày đầu đến chốn đây
!
Mùa Thu thứ nhất ở nơi
nầy
Heo may man mát sao mà lạnh?
Sáng sớm sương mù thấm ướt vai
Vàng lá rừng phong thay
áo mới
Xanh
trời màu ngọc khuất hàng cây*
Nổi buồn len lén vào xâm chiếm
Một thoáng quê nhà mắt
lệ cay
SONGQUANG
* Tác giả sửa lại câu 6 của bài thơ xướng đưa ra
trước
|
MÙA THU THỨ NHẤT
Chicago đất mới, đặt chân đây
Dạo chốn rừng thu xứ xở nầy
Gió quyện nắng vàng, trời trở lạnh
Lá thu rơi rụng phủ đầy vai
Huy hoàng, một cảnh muôn mầu mới
Bao bọc, tràn trề khắp mọi cây
Xanh đỏ tím vàng chen, lấn,
chiếm
Nghẹn ngào than thở nỗi niềm cay
Trần Trọng Thiện
27.09.2016
THU BUỒN XỨ LẠ
(Hoạ bài thơ "Muà Thu thứ nhất của SQ)
Mùa Thu tôi sống ở nơi đây !
Có lá
vàng rơi phủ lối nầy
Cũng gió heo may khe khẻ lạnh
Cũng sương khuya rớt đẩm bờ vai
Thu buồn đất khách hơn quê Mẹ**
Thu nhớ xứ người ướt cỏ cây
Nhìn tít phương trời xa
thẵm ấy
Quê nhà thương cảm ...mắt hoen
cay!
Lý Lệ
MAI
**
thoát ý từ bài ca "Cỏi buồn"của Anh Bằng "
"Mùa
Thu nơi đây buồn hơn mùa Thu Sài Gòn nhiều"
MÙA THU THỨ NHẤT
Tưởng rằng khó được đi qua đây
Nào có ngờ đâu đến Pháp nầy
Tháng chín chớm Thu mùa lá rụng
Ngày đêm mưa gió thấm mềm vai
Nhớ về quê cũ buồn rười rượi
Thương nỗi phong trần kiếp cỏ cây
Chẳng khác đời người trên đất khách
Nếm
bao mùi vị : đắng, chua, cay... !!!
Minh Hồ
27.09.2016
MÙA THU NÀO
Xuôi khiến Thu nào tôi tới đây*
Gặp anh xây dựng mái nhà nầy
Điền viên thanh thản quanh ngày tháng
Vui thú không rời vai sánh vai
Thả bước ngao du thăm thắng cảnh
Thong dong chăm sóc mảnh vườn cây
Tuổi vàng hiện thực là như thế
Gác
lại bên đời nỗi đắng cay!
*
tỉnh Montpellier
Minh Hồ Đào
27.09.2016
HĂM BỐN MÙA THU
Nhớ mãi
ngày đầu đến ở đây,
Nhờ con
bảo lảnh tại nơi này.
Đầu
đông tuyết đổ đều ưa ngắm, (2-12-1992)
Năm kế
thu sang lạnh phớt vai.
Gió nhẹ
cành rung rơi lá thắm,
Trời
xanh đàn én ẩn chòm cây.
Rong chơi hai bốn mùa thu chẳn (1992-2016)
Nghĩ đến quê nhà mí mắt cay.
Thanh Khang
27-9-2016
|
MÙA THU THỨ NHẤT
Vẫn nhớ ngày đầu đến chốn đây
!
Mùa Thu thứ nhất ở nơi
nầy
Heo may man mát sao mà lạnh ?
Sáng sớm sương mù thấm
ướt vai
Vàng lá rừng phong thay áo mới
Xanh lơ màu ngọc diện
da trời
Nổi buồn len lén vào
xâm chiếm
Một thoáng quê nhà mắt
lệ cay
SONGQUANG
|
VÀO THU HỒI TƯỞNG
Ngày mười sáu tháng chín sang đây
Từ đó đến nay ở Pháp nầy
Hai bốn mùa Thu luôn tưởng nhớ
Ba năm trên đảo buồn oằn vai *
Khát khao mau thoát thân chùm gởi
Vọng ước định cư một góc trời
Hải ngoại nước nào ghi khắc chữ :
TỰ
DO, đời sống không chua cay!
Minh Hồ
*Trại Tỵ nạn Galang, một trong nhiều đảo của nước Nam Dương (Indonnésie)
THU HỒI TƯỞNG
Tháng chín vào Thu* chưa đến đây
Mùa Đông thấy
rõ ở nơi nầy
Đảo hoang** tạm trú nửa năm chẳn
Đất Pháp định cư đến xếp vai
Dỉ vãng đã qua thời tuổi trẻ
Bây giờ hiện thực vẫn phương trời
Xa quê hương cũ khi nào hết
Thao thức đêm trường đẫm lệ cay!
* Tới
Pháp quốc ngày 9 tháng 12 năm 1979
** Đảo Air
Raya của nước Nam Dương
Minh Hồ Đào
26.09.2016
|
LỜI GIAO CẢM
Lau lâu gặp lại quí tỷ huynh
Bày tỏ đôi ba cái thịnh tình
Của kẻ ăn theo khi có dịp
Của tay đạo trích lúc ê mình
Bằng lòng chứ nhỉ dù chẳng đẹp
Thứ lỗi cho nhe nếu thấy kinh
Vi hữu,Huy cầu luôn khỏe mạnh
Hoa Thơ Duyên Hội mãi tươi xinh
Thái Huy
9-24-16
|
CẢM
TẠ
Cảm
tạ tỷ và muội, đệ huynh
Tỏ
miềm trìu mến kết thân tình
Từ khi
thành lập Vườn thi hữu
Đến gặp gỡ cùng góp sức mình
Săn
sóc ngỏ hầu hoa trổ mãi
Đón chào khách viếng thăm đông kinh!
Và còn
ghi lại lời ưu ái
Ghi
khắc đậm lòng chẳng
nhạt xinh
Minh
Hồ
25.09.2016
LỜI THÂM TÌNH
Sáng nay xem đọc bài thơ huynh
Ý tưởng dạt dào đậm nghĩa tình
Sung sướng bốn phương được kết hợp
Vui mừng thi hữu đồng lòng mình
Bảo tồn phát triển nền văn hóa
Quản ngại không sờn dạ hải kinh!
Tâm quyết chẳng cho mờ Tiếng Việt
Ngàn năm thế hệ điểm tô xinh
Minh Hồ Đào
25.09.2016
HOA VẪN NỞ
Dù cho khó gặp các chư huynh,
Vẫn thấy vần thơ trao đổi tình.
Ghét cộng trong lòng nung chí
khí,
Thương dân cố giúp đỡ quê mình.
Chi bằng xướng hoạ đôi bài viết,
Nhắc nhở con dân nhớ sử kinh.
Kính chúc bạn ta luôn khoẻ mạnh,
Góp tay vun xới để hoa xinh.
Thanh Khang
25-9-2016
GIAO CẢM
Trở lại
hôm nay gặp quý huynh
Lâu
ngày xa vắng, biết bao tình
Cầu
dài, xin bắc thêm vài dịp
Cho rõ
cao niên giữ phận mình
Tô thắm
mặn mà cho cái đẹp
Bỏ đi
chuyện tủi thấy mà kinh
Tình đầy
nhân ái là tình mạnh
Giữ
vững tâm tư thuở mới sinh
Trần Trọng Thiện
|
KHÓC
Khóc ngất cho tan hết nỗi sầu
Khóc òa lên để xóa niềm đau
Khóc gào khi nói xa duyên cũ
Khóc thét hay tin mất mộng đầu
Khóc tức tưỡi thương hoài nghĩa
năng
Khóc xì xụt nhớ mãi ân sâu
Khóc người bội phản thề bên
suối
Khóc chuyện thế gian đổi sắc
màu
Vancali
April 2016
|
CƯỜI (1078)
CƯỜI vang toan đạp đổ thành sầu CƯỜI cợt hòng che khuất nỗi đau CƯỜI ngất khôn buông duyên nợ cũ CƯỜI khan khó bỏ mộng mơ đầu CƯỜI ha hả vấn vương tình nặng CƯỜI vẩn vơ thêm vướng nghĩa sâu CƯỜI nhạo thứ lừa thầy phản bạn Cười ra nước mắt đỏ tươi màu LTĐQB
HÁT (1079)
HÁT hò quên hết những cơn sầu HÁT mãi điệu ca chuyển nỗi đau HÁT xóa vui buồn ngày tháng cũ HÁT quên dĩ vãng mối tình đầu HÁT cho khỏi vướng lời thề thốt HÁT thấm vào tim tận đáy sâu HÁT chuyện thế gian không vướng bận HÁT hoài tình cuối đượm tươi màu Minh Hồ Đào
23-09-2016
LA
LA lên cho biết lòng đang sầu
LA hét bởi vì bị đớn đau
LA lớn để loang tận cố quốc
LA kêu dân tộc chẳng hàn đầu
LA hoài không dứt khi còn thấy
LA đuổi quân xâm chiếm biển sâu
LA chẳng sợ ai ngăn cấm cản
LA mong non nước mau thay màu...
Minh Hồ
23.09.2016
CẦU...
Cầu cho thiên hạ bớt u sầu,
Cầu khắp trần gian hết khổ đau.
Cầu các quốc gia luôn ý hiệp,
Cầu chung thế giới mãi tâm đầu.
Cầu Hòa bình đến... ghi ân
rộng,
Cầu chiến cuộc tàn... khắc
nghĩa sâu.
Cầu đối xử nhau nên tử tế,
Cầu thương chủng loại chớ phai
màu.
Nguyễn Thành Tài
23-09-2016
VUI
(Họa theo
:KHÓC của Vancali)
Vui lên mới dễ phá thành sầu
Vui được hẳn nhiên giảm nỗi đau
Vui bởi hay tin anh thoát nạn
Vui do hiểu chuyện bạn u đầu
Vui như ong bướm vờn hoa đẹp
Vui thể tuổi thơ giỡn nước sâu
Vui chẳng hoài nghi rồi sẽ khóc
Vui cho cuộc sống mãi tươi màu.
Thái Huy
BUỒN
BUỒN
lòng càng nhớ chuyện u sầu,
BUỒN
mất người thân nhức nhối đau !
BUỒN
thảm cha lìa vì độc đảng,
BUỒN
thương đứt đoạn mối tình đầu.
BUỒN
nghe dân tộc đang điêu đứng,
BUỒN
thấy môi trường thảm hại sâu.
BUỒN
giận Tàu ô đang cố chiếm,
Buồn mong cờ máu sớm thay màu.
Thanh Khang
24-9-2016
|
THU KHÔNG BUỒN (1073)
Thu đã về, mưa dồn, gió hắt
Lá trên cành, lay lắt tung rơi
Lời ly biệt tỏ đầy vơi
Hẹn mùa xuân đến, tiếp đời ngày mai
Nhưng trong cảnh phôi thai, mờ
nhạt
Lá nào còn chưa lạt sắc au
Đỏ, vàng, xanh,
tím, ồn ào
Khoe thanh, khoe sắc, lao xao phô
mầu
Vàng đậm, vàng tươi, chen
vàng đỏ
Bên cạnh hồ, cây ngỏ bóng, soi
Rừng thu, la liệt lá rơi
Đất mềm, ẩm ướt vàng phơi từng tầng
Tầng trên, tầng dưới hợp quần
Tỏ rắng đến chết vẫn cần đưa sang
Cho người, đừng vướng sầu mang
Đẹp vui sống vững, như hằng đời cây
Trần Trọng Thiện
|
THU KHÔNG VUI
Thu đã đến, nắng vàng hiu hắt
Trên cành cây, lá lắc lư rơi
Mỗi lần gió thổi chơi vơi
Lẫn hòa mưa đổ, buồn đời ban mai
Làm mờ cảnh thiên thai, phai nhạt
Bầu trời xanh đã lạt màu au
Áng mây đen, xám, ào ào
Kéo giăng che kín, xanh xao phơi mầu
Trong không trung một bầu sắc đỏ
Úa,vàng thau, khắp ngõ nắng soi
Lá thu trùng điệp rụng rơi
Đất trời chan chứa trải phơi lớp tầng
Tầng cao, tầng thấp quây quần
Với nhau quấn quyện mong cần gió sang
Cho nhân gian khỏi cưu mang
Thu buồn không tới bên hằng cỏ
cây
Minh
Hồ
21.09.2016
THU
GỢI NHỚ
Ngoài hiên giọt mưa Thu hiu hắt
Gió
rung cành lư lắt lá rơi
Giữa
trời đất rộng nào vơi
Vui
buồn nhân thế bên đời nay mai
Nhớ tiếng sáo thiên thai, chẳng nhạt
Mùa
lá thu không lạt đỏ au,
Hoặc cam,
vàng úa, ào ào
Bay trong gió cuốn, lao xao khoe mầu
Giống hoàng hôn một bầu trời đỏ
Nhuộm trần gian mọi ngõ đường soi
Lá thu lác đác rụng rơi
Nằm trên mặt nước mưa phơi một tầng
Bốn mùa thời tiết xoay quần
Xuân đi, Hạ hết, ân cần thu sang
Đêm rằm trăng tỏ cưu mang
Chuyện xưa chú Cuội, chị Hằng, với cây
Minh Hồ Đào
22.09.2016
THU VỪA SANG
Thu vừa về (21-9) chưa mưa chưa bấc,
Lá vẫn xanh lay lắc không rơi.
Niềm vui đoàn tụ đầy vơi,
Con thăm, cháu đến trao lời nay mai.(*)
Trời trong xanh mây bay mờ nhạt,
Lá trên cành chưa đạt vàng au.
Chim kêu, sóc nhảy ồn ào,
Càng thêm háo hức ước ao đổi màu.
Lá xanh chẳng điểm vàng hay đỏ,
Nắng vẫn hanh, khí lạnh chưa soi.
Rừng thu lá chữa rụng rơi.
Đất khô khách dạo thảnh thơi từng
tầng.
Hai
nơi: con, cháu họp quần,
Nhớ thương mẹ, vợ nên cần phải sang.
Cho lòng hết vướng sầu mang,
Lòng luôn đứng vững như hàng xanh
cây.
Thanh
Khang
23-9-2016
(*) con trai ở
|
TRĂNG
Trăng Rằm tháng Tám vén rèm loan...
Chị Nguyệt làu làu vóc diễm trang...
Nét ngọc cười duyên say khóm Cúc;
Chòm Phong dạo gót rải tơ vàng...
Khơi nguồn thi sĩ đề thơ mãi;
Vui tết nhi đồng múa hát vang...
Thơ, rượu, Quỳnh hoa, đời thắm sắc,
Mênh mang người đợi khách mênh mang...
SB
|
ĐÊM
Chị
Hằng tháng Tám mở phòng loan
Nhìn
xuống trần gian đang điểm trang
Khoe
dáng duyên đời nơi hạ giới
Trình
bày chào đón ánh trăng vàng
Gợi
lòng cảm xúc thi nhân tả
Nét
đẹp đêm rằm vui vẻ vang
Con
trẻ, người lớn hòa hợp tấu
Hát ca rầm rộ lan mênh mang
Minh Hồ
17.09.2016
TRĂNG RẰM
Nhìn thấy Nguyệt Nga soi điểm trang
Chú Cuội ngàn năm ôm gốc mãi
Chị Hằng có thấu tấm lòng vàng?...
Thi nhân cảm xúc trào lai láng
Bút đẹp bày phô thơ nhạc vang
Ca hát tưng bừng theo trống nhịp
Hồn nhiên tuổi trẻ mãi cưu mang
Minh Hồ Đào
17.09.2016
|
TÌNH LỠ
Chiều nay ra đứng bờ sông
Thấy con nước chảy theo dòng
buông trôi
Bồi hồi chợt đến hồn tôi
Nhớ người áo trắng tinh khôi
học trò
Thường ngày đi học qua đò
Tim lòng mở ngõ để cho trao
lời
Thời gian trôi tựa mây
trời
Bẳng đi một dạo... em
thôi tuổi hồng
Nỗi buồn vụt chiếm trong lòng
Hay tin em đã lấy chồng
xứ xa
Đò chiều giờ chẳng em
qua
Để mình tôi đứng nhạt
nhòa hoàng hôn
SONGQUANG
|
TÌNH NHỚ
Bao giờ nhìn lại núi sông
biển hồ cá lội xuôi dòng
nước trôi
trên quê hương cũ của tôi
nhà trường tuyển
chọn hoa khôi học trò...
Khi nào thăm lại con đò
để nghe cô gái nhắn cho
đôi lời :
Khách ơi ! Khách bốn phương trời
Mấy mươi năm tự hỏi lòng
bóng hình xưa đã có chồng
phương xa,
còn chèo đò rước khách qua
lúc trời chiều tắt nhập nhoà hoàng
hôn???
Minh Hồ
17.09.2016
TÌNH XƯA
Nhà tôi ở cạnh bờ sông
Lục bình theo nước xuôi dòng thả trôi
Giống như thân phận đời tôi
Lênh đênh cùng các hoa khôi thời trò
Từ khi chân bước xuống đò
Đám mây lơ lững bầu trời
Lộng hình dưới ánh tà thôi chiếu hồng
Có ai thấu hiểu nỗi lòng
Ba chìm bảy nổi cùng chồng nơi xa
Thời gian thấm thoát trôi qua
Lệ tuy hết đổ chưa nhòa nụ hôn
Minh Hồ Đào
17-09-16
TÌNH NGƯỜI THIẾU PHỤ (1067)
Nhà em ở một ven sông Cuộc đời vất vả, cánh hồng thả trôi Từ ngày cải tạo giam tôi Em lìa chức giáo, lìa ngôi dạy trò Bao năm xông xáo qua đò Công lên thăm viếng, nhỏ to không lời Một tay chống lại mệnh trời Cho con vượt biển, xa nơi hỏa hồng Đất lành, chim đậu thỏa lòng H.O. ngày ấy, đưa chồng từ xa Hằng bao năm đã trôi qua Tình người thiếu phụ trộn trà nụ hôn Trần Trọng Thiện
MONG CHỜ
Đôi khi
ra đứng bờ sông,
Ngắm
nhìn cá liếc dưới dòng nước trôi.
Mang theo buồn khổ trong tôi,
Nhớ người cải tạo xa xôi chịu
trò.
Đường đi may chẳng lụy đò,
Băng đèo, vượt suối mong cho trao lời.
Đêm đêm khấn vái Phật Trời,
Xin mau doàn tựu trọn đôi tình hồng.
Gác buồn cứng rắn trong lòng,
Để con trai thứ thoát vòng bay xa.
Nhờ may nên đã vượt qua,
Nhhưng lòng tôi vẫn như là hoàng hôn!
Thanh Khang
17-9-2016
TÌNH THẮM
(Viết thay lời người nữ)
Thu về, đi dạo ven sông,
Bao năm sầu lắng theo dòng đời trôi.
Ai người hiểu thấu tình tôi,
Đang yêu sao lại kỳ khôi dở trò ?
- Hôm nao đến lớp, chung đò,
Rồi xa, em chẳng nói cho nửa lời.
Nên chi anh nhớ quá trời,
Ngày đêm chỉ biết mơ thôi : môi hồng !
- Yêu anh, em vẫn một lòng,
Trái ngang đành phải lấy chồng phương xa.
Trời bày chi
nỗi can qua,
Bên sông vẫn
nhớ, chẳng nhòa nụ hôn …
Man Ho
Sep. 18, 2016
|
CON HÕN CHA NHÀ CÓ PHÚC(1062)
Con giỏi hõn cha tại phúc
NHÀ!
Công trình vun xới
chẳng do TA!
Hậu sinh khả úy nhờ tài
TRẺ...
Lão bạng sinh châu ngại
mặt GIÀ...
Gái ðảm, Lýõng Y týõi
nét NGỌC
Trai hiền, Từ Mẫu sáng
da NGÀ
Tam ða ngũ phúc trời
cho ÐỦ
Chín suối tổ tiên thỏa
dạ MÀ
LTĐQB
|
PHÚC ĐÂY RỒI (1063)
Phúc như Đông Hải đã vô NHÀ Bác Sĩ, ba bằng gắn xá TA Thạc Sĩ, bốn ngành cho bốn TRẺ Mang danh, chẳng hổ Luật Khoa GIÀ Mười hai nha viện, xinh như NGỌC Năm triệu, tư gia đáng tuổi NGÀ Hạnh phúc gia đình, con cháu ĐỦ Giữ gìn ba họ, mới hay MÀ Tiếu Hi Hi |
THU HY VỌNG
Lơ lửng treo cao một bóng tròn
Lung linh bàng bạc khắp đầu non
Đêm dài lạc lõng mình ta thức
Ngày ngắn riêng ai dạ héo hon
Biệt xứ chờ ai, ai chẳng thấy
Cố hương tri kỷ mất hay còn
Lại Thu này nữa là Thu mấy?
Hy vọng rằng Thu chẳng mỏi mòn!!
Cam Thành Sept 15, 2016
Tha Nhân (
|
THU HI VỌNG (1061)
Đừng lo quả đất sẽ không tròn Vì đã muôn đời, khắp núi non Dòng giống con người, đầy ý thức Nào ham ta mãi đỏ hòn hon Trăm nghìn vạn triệu năm cho thấy Tranh đấu giữa nhau để sống còn Tân tạo khối dân người, đủ cả Tự do, bình đẳng, chẳng tiêu mòn
Trần Trọng Thiện
|
Ngồi ngắm không gian đến cả giờ. Gió mát du hồn vào cõi mông, Trăng trong dẫy ý tới nguồn mơ. Thương tình Hậu Nghệ luôn trông ngóng, Cám cảng Hằng Nga Mãi ngóng chờ Cung Quảng lấy ai cùng đối ẩm ? Còn chăng nhã hứng dệt vần thơ ? |
Ngửa ngắm trăng rằm khó nỗi ngơ , Không gian nhìn mãi tốn thì giờ; Gió đưa hồn mộng khôn vô mộng Hứng đón tình mơ khó nhập mơ Hậu Nghệ cầm cung thiên kỷ đợi (*) Hằng Nga trốn đạn Quế cung chờ... Quảng Hàn lẩn tránh muôn nâm tháng Lạnh lẽo mình ên có hứng thơ??? Tích cũ: Hằng Nga lấy trộm thuốc Bất tử của chồng lẻn trốn trong trăng. Hồi đó trên trời có mười vầng kim ô Hâu Nghệ, Một thần tiễn thủ nghĩ vợ bị quạ vàng bắt dương cung bắn rung chín chỉ còn lại một Mắt trời ngày nay (Kim Ô =Qua Vàng => Mặt Trời) LTĐQB
Nhìn dáng chị Hằng bất kể giờ
Đêm sắp sửa tàn mà vẫn tưởng
Ngày còn xa lắc, chữa tan mơ
Hồn đang lạc cõi Bồng Lai cảnh
Xác thẩn thờ hoài như đợi chờ
Cùng người trần thế giao duyên thơ
Minh Hồ
14.09.2016
RỦ CHỊ HẰNG
Bên rèm toả sáng khó làm ngơ,
Vằng vặc long lanh ngắm suốt giờ.
Một mảnh trăng rằm đang tỏa mộng,
Đôi vần thơ tả gợi niềm mơ.
Buồn tình chú Cuội ngồi yên ngó,
Thích chí chị Hằng ý ngóng chờ.
Lắm kẻ tình si nhìn sững đấy,
Xin mời xuống hoạ mấy vần thơ.
Thanh Khang
14-9-2016
G H E N ! (1056)
Các Nhìn ánh trăng thanh, được mấy giờ Người ở trong cung, là cõi mộng Giật mình tỉnh giấc, hóa ra mơ Đàn tiên trần thế ngồi nghe ngóng Trà nhạt, bánh thiu, mải miết chờ Đàm tọa, cùng nhau hương cúc ẩm Bồng Lai cõi tục đượm tình thơ Trần Trọng Thiện
Đêm Thu nhìn Nguyệt mãi nào ngơ
Chú cuội, Hằng Nga chẳng ngó giờ
Đối ẩm
thi ca cùng bạn hữu
Chuyện trò xướng họa đẹp hơn mơ
Hôm nay
rằm tháng tám về tới
Buổi trước nhân gian náo nức chờ
Lễ hội
Trẻ con, người lớn sống thời thơ
Minh Hồ Đào
15.09.2016
ĐÊM
hồn lỡ mê trăng đến ngẩn ngơ
nhớ trăng từng phút đến từng giờ
chập chờn ra rã lời hư ào
dìu dặt ngân nga khúc mộng mơ
tơ tưởng bao niềm trăm tiếng nhớ
tương tư nghìn mối vạn câu chờ
trăng ơi từ thuở thương trăng đó
ấp ủ trong ta vạn khổ thơ
nhtân
THƯỞNG TRĂNG
Đêm Rằm
tháng Tám làm sao ngơ
Cắt
bánh thưởng Trăng từ nãy giờ
Trong tiết
Trên bầu cung Quảng Chị Hằng mơ
Nặng tình Hậu Nghệ nóng lòng
ngóng
Hám của Cuội Già nhẫn nại chờ
Ả Nguyệt mãi trông người đối ẩm?
Còn ta đang thiếu kẻ hòa thơ!!
Cam Thành, sept 15 2016 (Rằm
Tha Nhân
kính họa
|
THƯ GỬI CHỊ HẰNG (1044)
Thế gian ngủ cả chị Hằng ơi TỈnh thức chỉ còn chị với tôi, Hãy mượn chân này mà xuống dạo , Hay cho cảnh ấy để lên chơi , Người năm ba truyện trên cung quảng Kẻ một đôi cân dưới cõi đời . Để cứ hàng năm rằm tháng tám Vén mây nhìn khắp núi sông cười Tản Đà ??? |
GỬI NGUYỆT NƯƠNG (1045)
Mọi người yên giấc Nguyêt nương ơi ! Tỉnh táo chỉ còn tỷ với tôi.... Mỹ phóng phi thuyền lên tính đón , Tàu tung hỏa tiễn tới mời chơi! Em ham diện kiến người cung quế Chị thích tham quan cảnh biển đời . Ta hen Cuội già cùng họp mặt Vén mây xem trẻ ngắm trăng cười LTĐQB
THƯ GỬI CHỊ HẰNG (1046)
Thế giới ngày nay loạn, hỡi ơi Chẳng tình chẳng nghĩa, khổ cho tôi Muốn về quê cũ mà đi dạo Thăm núi, thăm rừng, ngoạn cảnh chơi Để gặp lại thời cung quế, quảng Nhìn trăng, tha thiết gửi tình đời Bên ni, trăng hết còn là tám Tạo cảnh yêu trăng, khóc dở cười Trần Trọng Thiện
ĐÓN MỪNG TẾT
Đêm mai nhộn
nhịp Hằng nương ơi!
Nhân thế đón mừng có cả
tôi
Bày bánh
Trình làng thôn xóm hát rong chơi Trẻ con nhảy múa theo đàn trổi Người lớn tụ nhau kể chuyện đời Rằm tháng tám theo phong tục lệ Tết
Minh
Hồ
14.09.2016
TẾT
TỈNH MONPELLIER PHÁP QUỐC (1048)
Trung thu buồn quá chị Hằng ơi!
Quê cũ không còn bóng Mẹ tôi
Cầm chiếc đèn lồng cùng trẻ dạo
Lấy từng cái bánh đồng
ăn chơi.
Nhìn trăng rằm sáng tim tê tái Thấy những bài thơ để lại đời Tâm sự tha phương lòng trống trải Cô đơn thiếu vắng tiếng Người cười
Minh Hồ Đào
14.09.2016
TẾT
Hôm nay vui quá chị Hằng ơi!
Đón Tết Trung thu các cháu tôi.
Êm ái trăng vàng đang tỏa sáng,
Rộn ràng trống nhịp rước đèn chơi.
Quê nhà truyền thống hay luôn giữ,
Hải ngoại noi theo bắt chước đời.
Tết của thiếu nhi rằm tháng tám,
Giữ y tục lệ trẻ reo cười.
Thanh Khang
14-9-2016
Sáng trăng đẹp quá Hằng Nga ơi
Lớp nhỏ vui đùa, cả chúng tôi!!
Dẻo, Nướng trà thơm người lớn hưởng
Nến đèn nhấp
nháy trẻ em chơi
Đàn ca múa hát ồn inh ỏi
Nhấp nháp nhâm nhi kể chuyện đời
Tháng Tám đêm rằm ngày hội lớn
Tết
Tha Nhân
kính
họa góp vui
TÔI NGHIỆP
CHỊ HẰNG
Dồn nén lâu ngày tội chị
ghê
Cuội
kia ngờ nghệch kém xa tôi
Cận kề
dăm tấckhông thèm xuống
Cách
rốn một gang chẳng rớ chơi
Trần
thế hả hê lòng rộn rộn
Cung
Quãng buồn tênh chán mớ đời
Thôi
thế, chị ơi, chuồn xuống nhé
Bên
nhau tôi chị nhởn nhơ....cười
NGUYỄN HỮU TÂN
|
TỰ ĐIẾU
Nhắm mắt suôi tay vĩnh biệt đời Hết sầu, hận, tủi hết buồn vui Vợ con than khóc dăm dòng lệ Bằng hữu tiễn đưa mấy điệu hời Bốn chín trăm ngày còn lở dở Ba năm giỗ tất thế xong rồi Trần gian mọi việc dần quên lãng Ai điếu đôi điếu tự điếu tôi Cam thành, May 20, 2012 Tha Nhân |
HỌA TỰ ĐIẾU (1033)
Suôi tay nhắm mắt : tuyệt tình đời Rũ sạch u sầu lẫn sướng vui Cha me buồn thương đành chịu lỗI , Vợ con khóc nhớ chỉ coi hời ,,, Bảy tuần cúng vái còn dang dở Bao tháng cư tang cũng chán rồi Chẳng nhẽ đăng trình là sạch nợ ? Không ai phúng điếu bạn hiền tôi LTĐQB
QUÊN RŨ SỔ
Cũng định ra đi từ giã đời
Nhưg còn vướng vít với ham vui
Phu thê duyên nợ chưa đành dứt
Phụ tử tình thâm chẳng nỡ rời
Đất Nước ơn sâu không trả được
Đồng Bào nghĩa nặng dở dang rồi
Trần gian gieo rắc nhiều vương
vấn
Diêm Đế chắc quên rũ sổ tôi?!!
Cam Thành, Sept 11, 2016
Tha Nhân (Tự họa)
Sớm muộn gì ai cũng bỏ đời
Rời nơi trần thế : buồn và vui
Trở về nguồn cội còi sinh tử
Trăn trối mà chi vộ vã hời
Cứ thả buông trôi theo số phận
Phước phần đen đỏ trời dành rồi
Đồng đều cho mỗi con người đấy
Yên chí đừng lo : ý
kiến tôi!
Minh Hồ
12.09.2016
HẾT
CHÁN ĐỜI
Tham gia bút nhóm Hoa Thơ vui
Cùng nhau xướng họa bên ngày tháng
Đồng sẻ chia tâm sự chẳng hời!
Giữ vững niềm tin trong cuộc sống
Nắm tay liên kết giao duyên rồi
Mến thương trân quý tình trao gởi
Góp sức điểm tô vườn chúng tôi
Minh Hồ Đào
12.09.2016
MONG ƯỚC
Lúc chết ước mong để lại đời,
Một bầu nhiệt huyết với niềm vui.
Tâm tư khắc khoải vì non nước,
Diệt lũ cộng nô, đánh đuổi
hời (Tàu).
Không thể lo xa xin ý nhỏ,
Muốn đem thân xác táng vườn rồi.
Các con khôn lớn còn noi dấu,
Lý tưởng tuyệt vời thân phụ tôi.
Thanh
Khang
12-9-2016
KIẾP LUÂN HỒI
Áo quan bọc xác người lìa đời
Cuộc tiễn đưa nào ai có vui
Giận, ghét, buổn, thương, tuôn
suối lệ
Tức, cười, than oán, chẳng ơi hời
Trầm luân trên biển, còn dang dở
Chưa đủ luân hồi, mắt nhắm
rồi
Chìm đắm kiếp người trong bỏ
lãng
Lá thu rơi rụng, khác chi
tôi
Trần Trọng Thiện
TỰ ĐIẾU
(Kính
họa nguyên vận y đề thơ
Hồn
vương hương khói bước qua đời,
Mãn
kiếp con người dứt khổ vui...
Đành
đoạn duyên phần oan trái cũ;
Phủi
xong trần cấu lợi danh hời...
Sạch
trong còn mấy vần đâu đó;
Thành
bại bao nhiêu chuyện đã rồi...
Cánh Hạc thong dong mừng thoát
tục,
Vĩnh hằng an lạc
gọi mời tôi...
SB
ĐEN
BẠC
Tháng
Tư Đen bạc nửa đường đời
Nương
náu xứ người dạ chẳng vui
Cố
quốc khi nào tiêu tán Cộng
Hương
tình dân tộc lấp kêu hời...
Bước
chân lữ thứ quay về lại
Cảnh
cũ vắng xa lâu lắm rồi
Chờ
mãi mấy mươi năm chữa đổi
Lại
còn sắp mất giang sơn tôi !!!
Út Phương
13.09.2016
BÀI HỌA I
Rất muốn sống thêm ngẫm lại đời, Dặn lòng tiễn biệt những buồn vui. Năm canh mắt Mẹ buồn Quan Ải... Sáu khắc người đau vận Nước Hời! Nhớ tiếng chiêng còng oai trận mạc, Thương miền ai oán đỉnh chung rồi! Gian thần tráo chát nhòa cương thổ, Trong chốn bầy đàn “không có tôi”. Trình Quốc Sĩ BÀI HỌA II (10402 Ai dám lãng quên chuyện giữa đời, Xuôi tay đành thỏa mấy buồn vui? Nhà quyền lấp liếm chờ thâu tóm... Kiếp sống lao lung đợi miếng hời! Nợ nước nấu nung vong quốc hận... Tình nhà đau đáu chuyện chưa rồi! Sống nên danh tiết điều tâm niệm... Không phí sinh thành cái phận tôi. Lê Thị Việt Nam
CÁI TÔI
Nhìn lại, ai ai cũng
chán đời
Tâm tư lúc chết, chẳng gì vui
Ngẫm suy, danh vọng tiền tài cũ
Chẳng được gì hơn một tiếng
hời
Nhân loại vẫn thường theo
phúc đó
Những mong khi chết hữu danh rồi
Của gì trần tục hoàn trần tục
Chỉ giữ tiếng tăm lại cái tôi
Trần Trọng Thiện
|
LỐI XƯA
“Buồn trông con nhện giăng tơ
Nhện ơi, nhện hỡi, nhện chờ mối ai” Đêm đêm trở giấc mộng dài Trông sao Bắc Đẩu thương hoài dáng xưa
Che
nhau từng bước trong mưa
Lối
mòn ngày cũ vẫn chưa xóa nhòa .
Nắng
mưa chợt nhớ quê nhà
Còn
đâu những lúc hong tà áo em
Còn
đâu giây phút êm đềm
Trăng
vàng soi bóng bên thềm đợi nhau.
Bây
giờ tóc đã bạc màu
Đêm
dài ngày ngắn biết đâu mà chờ
Thời
gian thấm thoát như mơ
Xa
nhau ngày ấy... ai ngờ ngàn năm !!!
07-09-2016
|
TÌNH
CHỈ ĐẸP KHI CÒN DANG DỞ (1022)
Vợ nhà, cơn ác mộng dài
Tự nhiên phải nhớ đến vài bạn xưa Chẳng ham gì chuyện mây mưa Tình càng dang dở, luôn chưa phai nhòa Đẹp thay, khi chẳng chung nhà Vẫn còn nhớ buổi ngọc ngà bên em Hưởng bao kỷ niệm êm đềm Tiếng chì tiếng bấc, chẳng thèm trao nhau Phá tan hạnh phúc muôn màu Yêu nhau mãi mãi, vàng thau đợi chờ Nhưng đây, chỉ một giấc mơ Hôn nhân khó giữ phúc, thờ từng năm Trần Trọng Thiện
MƠ ƯỚC
“Buồn nhìn tằm nhả sợi
tơ
Tằm ơi. tằm biết. ta chờ
đợi ai”
Loanh
quanh ngày tháng năm dài
Nhân gian
cứ nhắc kể hoài chuyện xưa
Chức
Ngưu* tháng bảy trời mưa
Bắc cầu
ô thước nay chưa nhạt nhòa
Lần đi
rời bỏ quê nhà
Chiều
buông nắng điểm tô tà áo em
Bước chân
lặng lẽ êm đềm
Lứa đôi
câm nín bên thềm xa nhau
Giờ đây
tóc đã thay màu
Bóng chim
tăm cá ở đâu còn chờ ?
Người đi
kẻ ở đều mơ
Ước ngày
gặp lại.nào ngờ bao năm...
Minh Hồ
08.09.2016
*Chức Nữ Ngưu Lang
NHỚ HOÀI TÌNH CŨ
"Buồn
trông chênh chếch sao mai,
Sao ơi!
Sao hỡi!
Nhớ ai
sao mờ?"
Cuộc
đời lắm nỗi vò tơ !
Sao mai
chênh chếch hững hờ tình xưa.
Anh đi
chẳng kể nắng mưa,
Tâm em
nhớ mãi vẫn chưa xoá nhoà.
Ở đây
vẫn nhớ quê nhà,
Còn đâu
những lúc cụng trà cùng em ?
Nhớ khi
rảnh rổi êm đềm,
Ngâm
thơ,đọc sách dưới rèm bên nhau.
Tóc em
giờ đã ngã màu,
Âm
dương cách biệt còn đâu mà chờ?!
Còn đâu
giây phút mộng mơ?
Xa nhau
vĩnh viễn thẫn thờ hằng năm!!!
Thanh Khang
8-9-2016
MỘNG MƠ
Từ khi đứt chỉ đường tơ
Nào mơ mộng tưởng hay chờ đợi ai
Đi thêm bước nữa
đường dài
Sợ tình lại gãy, u hoài
như xưa
Mặc cho trời nắng hay mưa
Mãi lo làm việc mong chưa
mệt nhòa
Kiếm tiền thuê
một căn nhà
Bảo toàn đời sống bóng tà
đời em
Đường trần trạm cuối
êm đềm
Làm thơ xướng họa bên thềm gần nhau
Cùng thi hữu điểm tô màu
Giao duyên kết
bạn từ đâu đợi chờ
Cùng chung một nỗi ước mơ
Sớm về đoàn tựu nào ngờ lâu năm...!
Minh Hồ Đào
08.09.2016
XA MẶT CÁCH LÒNG!
‘’Buồn trông cửa bể chiều hôm
Thuyền ai thấp thoáng
cánh buồm xa xa’’
Bao năm cách biệt quê nhà
Nhớ người em nhỏ thật thà hồi xưa
Bao lần chung bước dưới mưa
Dấu yêu kỷ niệm vẫn chưa nhạt nhòa
Anh đi em ở lại nhà
Cô đơn trống vắng chiều
tà mình em
Chẳng còn âu yếm êm đềm
Chẳng còn thắm thiết ngọt
mềm cho nhau
Thời gian biến đổi muôn màu
Xa lòng cách mặt dễ đâu đợi chờ
Thôi thì đành sống trong mơ
Một ngày xa cách chẳng ngờ trăm năm…!!!
Tha Nhân
TÌNH XA
“Lối Xưa”, lòng rối như tơ,
Tâm tư hoang vắng, mong-chờ-nhớ ai? “
Thức khuya mới biết đêm dài,
Tình si, mộng ảo nhớ hoài người xưa …
Gặp nhau, quán vắng chiều mưa,
Nợ duyên khắng khít mãi chưa nhạt nhòa.
Bao năm lưu lạc xa nhà,
Ước ao múc ánh trăng tà gởi em.
Để khơi kỷ niệm êm đềm,
Nụ hôn ngày ấy trước thềm trao nhau…
Tình xưa nào có phai màu,
Dẫu ai diễu
cợt hơi đâu mong chờ !
Thôi đành gặp gỡ trong mơ,
Đôi mình gắn bó bất ngờ quanh năm…
Man Ho
10-09-2016
TÌNH GẦN
“Khi nào tằm hết nhả tơ,
Lòng này mới
dứt đợi chờ mong ai...? “
Dắt dìu nhau trọn
đường dài,
Xóa đi dĩ vãng đoái hoài tình xưa …
Không còn lệ đổ như mưa,
Về đêm hết thức dù chưa
phai nhòa...
Giờ đây chung một mái nhà,
Phu thê
tình cuối xế tà tuổi em.
Mong sao mãi mãi êm đềm,
Lứa đôi hạnh phúc chung thềm thương nhau…
Ngày qua tháng lại tô màu
Đậm đà dù dáng xuân đâu còn chờ
Tưởng rằng tình mãi trong mơ
Không thành hiện thực, nào ngờ...trăm năm !
Minh Hồ Đào
1l.09.2016
TÌNH
NHÂN ÁI
“Tình người, như loại dây tơ
Tấm lòng nhân ái chẳng mờ
nơi ai”
Quanh ta, trên quãng đường
dài
Trong, ngoài xã hội, theo hoài
người xưa
Sống chung, ân huệ móc mưa
Của tình nhân ái, chẳng thưa
thớt nhòa
Dân cư trăm họ một nhà
Thương nhau, đùm bọc như là anh
em
Giữ sao trong ấm
ngoài êm
Rủi ro, hoạn nạn ta đều có
nhau
Tình yêu khởi sắc muôn màu
Gia đÌnh, xã hội, trước
sau đợi chờ
Thật tình, nào phải giấc mơ
Mang lòng nhân ái tôn thờ
ngàn năm
Trần Trọng Thiện
TÌNH GIÀ
(Mượn
vận bài thơ "Lối xưa" của NTT)
"Tằm còn nhả kén ươm tơ
Thì tôi còn...vẫn không chờ thương ai
"
Mới
đây, mấy chục năm dài
Tôi, em
giờ đã nhớ hoài ngày xưa
Trãi
bao tháng nắng ngày mưa
Tình
già như trẻ...dấu chưa nhạt nhòa
Tôi, em
cùng sống một nhà
và tôi
thường ngắm trăng tà bên em
Anh, em hai tiếng êm đềm
Tình già âu yếm dưới thềm gọi
nhau
Tóc đen giờ đã bạc màu
Nhưng lòng không dể đổi đâu...vẫn
chờ
và cùng chung một ước mơ
Tình già xin giữ...tôn thờ trăm
năm
SONGQUANG
TÌNH XƯA VẪN NHỚ
Thân tằm thì phải nhả tơ !
Nhả hoài nhả mãi để chờ tình ai
Đêm khuya trằn trọc thở dài
Cớ sao người chẳng đoái hoài duyên xưa
Đã từng chung bước dưới mưa
Đường đêm phố củ mãi chưa nhạt nhoà
Cùng nhau dưới mái hiên nhà
Bàn tay anh đã ôm tà áo em
Nghiêng đầu vai tựa êm đềm
Đèn vàng hiu hắt rọi thềm bên nhau
Môi em giờ đã phai màu
Nét son nhạt thếch từ lâu.....vẫn chờ
Người đi ôm mộng ôm mơ
Còn em cứ đợi....nào ngờ mấy Thu
Lý Lệ MAI
|
LỜI NGỎ NGÀY ĐẦU THÁNG 9
Từ gần cho đến
xa xăm
Cùng chung sở
thích kiếm tầm niềm vui
Sẻ chia đồng
cảnh ngậm ngùi
Rời xa tổ quốc,
ngược xuôi xứ người
Mang
thân lữ thứ hết đời
Giải bày tâm sự
bằng lời thơ nhau
Đệ huynh, tỉ
muội dồi trau
Não
tâm rèn luyện, chuốt bào luyến vương
Mong thành một khối tình thương
Kim Bằng như sợi xích trường bền dai
Minh Hồ
01.09.2016
|
NGÀY VUI ĐẦU THÁNG 9
Chủ Vườn tháng chín ra Thơ
Đáp lời họa lại người chờ
viếng thăm
Sá gì quản ngại xa xăm
Vì cùng lý tưởng đi tầm
nguồn vui
Thơ văn tâm sự bùi ngùi
Trên đường lưu lạc buông xuôi
kiếp người
Cho tâm an lạc
cuối đời
Buồn vui chia sẻ
bao lời với nhau
Khi còn
trí sáng dồi trau
Óc luôn minh mẫn
gọt bào lụy vương
Hoa lòng nặng
trĩu cành thương
Kết thành ngọc chuỗi
tình trường vững dai
Minh Hồ Đào
01.09.2016
VUI & BUỒN
Ngày
đầu âm dương có thơ
(1-9dl
và 1-8 âl.
Của
người Vườn trưởng đang chờ bạn thăm.
Chúng
tôi dù ở xa xăm (bắc Mỹ),
Cùng
nhau mừng rỡ đến tầm niềm vui.
Tháng
qua đã quá ngậm ngùi,
Đau
lưng đóng cửa buồn thôi bao người.
Tuổi
già vui tạo cuối đởi,
Vần thơ
trao đổi tuyệt vời cho nhau.
Đôi khi
nghiền ngẫm chuốt trau,
Nghĩ về
cồ quốc lâm vào nạn vương.
Ở đây
chỉ rủ lòng thương,
Biển
trời ô nhiểm khiến đời hại dai...!!!
Thanh Khang
1-9-2016
(1-8-BT)
GÓP HỌA CHUNG VUI (1015)
Viên chủ tháng chín xướng thơ Đọc câu họa lại mong chờ bạn thăm Người gần chạy đến xăm xăm Cùng ngâm phú lục cùng tầm trò vui Sẻ chia ngọt đắng bùi ngùi Từ xa quê mẹ sống xuôi theo người Đành làm khách trú suốt đời Buồn vui kể lể muôn lời bên nhau Anh em bè bạn giồi trau Văn ôn thơ luyện rũa bào vấn vương Vui lòng đóng góp tình thương Đồng tâm kết giải miên trường dẻo dai LTĐQB
MỘT HỘI
MỘT THUYỀN (1016)
Thân tằm, nào khác người thơ Nhuốm đau lưng, khiến vật vờ chờ thăm Tin hay, bay đến xăm xăm Trưởng vườn đã mạnh, bạn ầm reo vui Quần anh hội tụ, bùi ngùi Lang thang một tháng, lui cui đợi người Chủ trương vẽ tiếp cuộc đời Thương yêu đau khổ cộng rồi chia nhau Tâm thần thanh thản, chuốt trau Dẹp bao nhiêu hận như hầu còn S Quên đi nỗi Nước, đoạn trường dằng dai Trần Trọng Thiện
ĐEM NIỀM THƯƠNG VÀO VẦN THƠ
Lâu rồi không ghé vườn thơ,
Dòng thơ nghẽn lối mơ chờ vào thăm,
Bốn phương thi hữu xa xăm,
Cảm thông nhau để chung tầm nguồn vui.
Vắng thơ lòng những bùi ngùi,
Dệt vần chung mái chèo xuôi với người !
Thơ còn đeo mãi bên đời,
Gieo từng con chữ ngỏ lời cùng nhau,
Chân tình thơ chẵng giũa trau,
Tâm thành thơ quyện một bào tơ vương,
Đem nhung nhớ, gởi niềm thương,
Thao thao, thức thức đêm trường dẳng dai !
01-09-2016
LỜI NGỎ ĐẦU
THÁNG CHÍN (1018)
Chủ Vườn tháng
chin đề thơ
Khắp nơi bằng
hữu đang chờ ghé thăm
Hân hoan chân
bước xăm xăm
Đem thơ xướng
họa góp tầm cùng vui
Thiếu thơ ai
cũng bùi ngùi
Cùng xa Tổ
Quốc cùng xuôi đất người
Cùng thân tỵ
nạn một đời
Còn gì trân
quí hơn lời chia nhau
Chân tình mới
quí hơn trau
Thật lòng đối
xử trong bào mối vương
Đem tình
cảm gửi yêu thương
Kim bằng kết
bạn miên trường thật dai
Tha Nhân
VẦN THƠ ĐẦU THÁNG 9
Hôm rày sao nhãng chuyện thơ,
Khiến Vườn Hoa đợi, ngóng chờ,
hỏi thăm.
Thế mà mình cứ xăm xăm,
Ngao du sơn thủy quá tầm ham
vui.
Giờ đây lòng thấy ngùi ngùi,
Họa thơ trễ nãi, buông xuôi
việc người.
Âu là một chuyện nhớ đời,
Siêng năng, mau mắn ... vạn lời
trao nhau !
Vần thơ dẫu chẳng chuốc trau,
Thâm tình mang nặng, giũa bào
chớ vương.
Miễn là gói trọn thân thương,
Thi đàn vui bước, dặm trường
dẻo dai…
Man Ho
Ottawa ngày 03.09.2016
THÁNG CHÍN NHUỐM MÀU THU
Vườn thơ tháng chin rộ thơ
Dường như Thu cũng đang chờ đến
thăm
Thời gian còn chẳng xa xăm
Cũng là
đến lúc ta tầm niềm vui
Thu về
mang đến ngùi ngùi
Mấy
năm đất khách ngược xuôi quê người
Lẽ đâu
dong ruổi trọn đời ?
Không
tìm đâu thấy những lời mến nhau
Đem
niềm tâm sự chuốt trau
Gởi vào
xướng họa Thu nào còn vương
Mong rằng thơ nối tình thương
Lệ MAI xin giữ miên trường dẻo
dai
Lý Lệ MAI
|
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire