MẬU TUẤT 2018
Cảm ơn anh chị gần xa
Điểm tô hương sắc VƯỜN HOA THƠ mình
có cảm hứng mới nhả thơ ra
Bấm vào đây thưởng thức ca khúc
Mỗi một bài thơ tựa đóa hoa
Trổ sắc hương lan tỏa nồng nàn
THÁNG 05
1.HOA XƯỚNG HỌA
BÀI XƯỚNG
TÌNH...
(Bài thứ 2181)
Tình
ơi !Tình đứng một mình,
Bên kia dốc
suối gọi Tình ới ơi !!!
Tình
ơi ! Tình đứng chơi vơi,
Bên kia dốc suối nhìn trời bơ vơ.
Tình
ơi ! Tình chớ hững hờ,
Bên kia dốc
suối Tình chờ mấy thu.
Tình
ơi ! sương xuống mịt mù,
Bên kia dốc
suối Tình mờ trong sương.
Tình
ơi ! Tình đã trót thương
Bên kia dốc
suối Tình vương với Tình... !!!
Nguyễn Thành Tài
CÁC BÀI HỌA :
THƯƠNG...
(Bài thứ 2182)
Thương
ơi !Nhớ ngồi một mình,
Trong đêm
khuya khóc cuộc tình hỡi ơi !!!
Thương
ơi ! Niềm nhớ chưa vơi,
Nỗi buồn
đầy ắp, hỏi trời vu vơ.
Thương
ơi ! Thương nỡ ơ hờ,
Cho tim đau
nhói vì chờ mỗi thu.
Sao thương cứ
mãi mịt mù
Trùm bao hy vọng, tình mờ cõi sương
Một lần đã
trót yêu thương
Nhớ đây ghi
khắc vấn vương cuộc tình
Minh-Hồ
26.05.2018
CHỮ TÌNH
(Bài thứ 2183)
Tình non nước đối với mình,
Xóm giềng,con cháu nhiều tinh lắm ơi !
Sống nơi xứ lạ chơi vơi,
Bạn bè lui tới ít hồi bơ vơ.
Không ai có vẻ hững hờ,
Đều vui vẻ mãi suốt hè đến thu.
Mỗi khi sương tuyết mịt mù,
Gởi về quê giúp, chẳng chờ hết sương.
Ra đi lòng nặng yêu thương,
Gia đình,đất nước vấn vương CHỮ TÌNH.
Thanh Khang
Toronto 26-5-2018
VƯƠNG VẤN TÌNH
(Bài thứ 2184)
Nhớ ai ta nhớ riêng
mình
Đêm hôm khuya khoắt
buồn tình tình ơi!
Nhớ người mưa nắng đầy
vơi
Trang lòng vất vưỡng
hiên đời vẫn vơ
Hỏi mây mây cứ hủng hờ
Theo dòng tụ tán nỏ chờ chi thu
Biệt vô âm tín phương mù
Bên ni bên nớ mịt mơ giăng sương
Nợ duyên đã trót lời thương
Cô liêu canh tẻ mãi vương vấn tình!!!
Hương Thềm
Mây
GM.Nguyễn Đình Diệm 26.5.2018
MÌNH ƠI !...
(Bài thứ 2185)
Mình ơi, tôi
mãi yêu mình
Một đời khắn
khít chung tình mình ơi !...
Bên mình, hạnh
phúc khôn vơi
Xa mình, suy
nghĩ tơi bời vẩn vơ...
Khi mình xa
vắng ơ hờ
Lòng tôi quặn
thắt nỗi chờ thiên thu
Mắt dâng lệ
tủi như mù
Bóng mình nhòa
nhạt lờ mờ như sương...
Trao mình trọn
nỗi yêu thương
Cùng mình, tôi
mãi vấn vương chữ tình.
Sông Thu
( 26/05/2018 )
VƯƠNG !
(Bài thứ 2186)
(Thương yêu về Ba Má)
Suốt đời Ba
vẫn gọi Mình
Thiết tha Má
cũng thuận tình Mình ơi!
Đến giây phút
cuối chẳng vơi
Quyết không
xa cách về Trời chơ vơ
Nghĩa tình
chẳng thể ơ hờ
Mộ chung một
nấm đợi chờ thiên thu
Chia nhau ấm lạnh mưa mù
Thiên Đàng hương quyện ẩn mờ khói sương
Cõi trần ngắn ngủi trọn thương
Tử quy vinh phúc hồn vương đậm tình
THẮM TÌNH...
(Bài thứ 2187)
Bao năm nhắc nhở riêng mình
Một lòng trân quý cuộc tình nhỏ ơi!
Khi buồn an ủi chóng vơi
Giữa miền đất lạ mây trời chơ vơ
Ngày xưa giả bộ ơ hờ
Để ai năn nỉ mong chờ suốt thu
Tim kia thổn thức rối mù
Bây chừ hai kẻ mắt mờ tóc sương
Cho dầu tuổi hạc...mãi thương
Kề vai má tựa tơ vương thắm tình...
Như Thu
DUYÊN TÌNH QUÊ
(Bài thứ 2188)
Gốc nguồn duyên phận của mình
Từ khi lìa xứ gợi tình buồn ơi!
Tình sông bờ mộng chơi vơi
Vườn xưa thăm thẳm...ngắm trời
chơ vơ
Duyên cùng nơi ấy hững hờ
Về đâu chốn cũ...đã chờ bao thu?
Ngắm xa bóng dáng mịt mù
Bên kia bờ biển khuất mờ bụi sương
Tình là đất mộng vạn thương
Cách đồi ghềnh thác tự vương dáng
tình.
Đặng Xuân Linh
28-05-2018
TÌNH BÓNG VÀ
TÔI
(Bài thứ 2189)
Gọi hình
của bóng là "mình"
Tiếng kêu
êm ái trữ tình bóng ơi !
Mà sao
bóng vẫn im hơi ?
Làm tôi
hụt hang buông lời vu vơ
Hỏi
gì...bóng chỉ ậm ờ
Hình in trên cách mập mờ hơi Thu
Tình giăng ảo ảnh xa mù
Hình ta với bóng nhạt mờ như sương
Thế rồi nhìn bóng ta thương
Ta đâu bóng đó mà vương vấn tình
songquang
TƠ TÌNH
(Bài thứ 2190)
Khi
thương thì gọi là mình
Hờn nhau nghiêng ngã “chữ
tình”… mình ơi!
Mai nầy duyên nợ cạn vơi
Trách ta hay trách ông trời vẩn
vơ?
Dệt tình chớ dệt “tình hờ”
Hoa không ươm mộng đợi chờ tình
thu
Mưa không trĩu giọt sa mù
Trăng không buồn nở đêm mờ hơi
sương
Lá duyên nếu gởi người thương
Thì xin giăng sợi tơ vương mượt
tình! …
Yên Dạ Thảo
29.05.2018
GỌI “ MÌNH ƠI ” !
(Bài thứ 2191)
(Bài thứ 2191)
(Họa bài thơ "tình"
của NTT)
Gọi "anh" em đổi là
"mình"
Anh ôm mới bảo : đúng tình
mình ơi !
Chữ "anh" sao thấy
xa vời
Như bao người khác,thấy ...đời
không thơ
Từ đây,em chớ ơ hờ
Cứ "mình ơi" gọi
đừng chờ sang Thu
Tình mình đâu có lù mù
Gọi nhau cho đến nhạt nhoà tóc
sương
Mình ơi ! trân trọng
yêu thương
Như thời....ta mới vấn vương
đường tình
Song MAI Lý Lệ
6/1/2018
**********************************************
BÀI XƯỚNG
MẤY
VẦN THƠ
(Bài thứ 2174)
Viết mấy vần thơ gởi đến anh,
Tình trao thoang thoảng ý xuân lành.
Thi nhân tìm hứng, chờ minh nguyệt,
Chim nhạn xa đàn, nhớ hảo
thanh.
Vắng bạn, rượu nồng nhắp
chất đắng,
Gần em, tóc bạc nhuộm
tình xanh.
Sự đời ao ước vuông tròn
cả,
Trời muốn không cho, cũng
phải đành !
Man Ho
CÁC BÀI HỌA :
ĐÁP LỄ
(Bài thứ 2175)
Đáp lễ bài thơ họa gởi anh,
Chúc huynh muôn vạn điều
an lành.
Để cùng thi hữu không ngừng bút
Làm đẹp cho đời mải miết
thanh.
Tô điểm vườn hoa luôn trổ
sắc
Đậm đà hương tỏa dưới trời
xanh.
Nồng nàn tình cảm đâu vơi cạn
Dù ở gần xa cũng chẳng đành...
Minh-Hồ
19.05.2018
THƠ NGỎ
(Bài thứ 2176)
Nhất định biên thơ gởi đến anh,
Đôi lời góp ý thật ngay lành.
Thơ anh đứng nhất do người chọn,(anh N.H.)
Ý tốt, lời hay đối xứng thanh.
Anh cất làm chi không xướng họa ?
Bạn bè trông ngóng mãi vườn xanh.
Từ nay mong mỏi anh luôn viết,
Xướng họa rập ràng thế mới đành.
Thanh Khang
CHUNG TAY
(Bài thứ 2177)
Chung tay góp bút họa cùng anh
Ước nguyện cho nhau vạn sự lành
Thắm thiết tình thi trao dạ biếc
Ân cần nghĩa tứ gửi lòng thanh
Xa xôi vạn dặm hồn hoài đậm
Cách trở muôn trùng ý mãi xanh
Ấm lạnh trang thơ thương tưởng bạn
Đôi nơi vạn lý ấy cam đành.
Hương Thềm Mây
GM.Nguyễn Đình Diệm. 19.5,2018
GIÓ TRĂNG...BỎ SAO ĐÀNH !
(Bài thứ 2178)
Từ lâu không được đọc thơ anh!
Nhưng đệ mong Huynh mọi sự lành
Lúc hứng,tìm vần gieo chẳng thấy
Khi vui ,kiếm tiếng mãi không thanh
Chờ phone người gọi đèn đâu đỏ
Đợi bạn trà thơm nước đã xanh
Xướng họa thi nhân ơi hay đến
Gió trăng sẳn đó bỏ sao đành !
songquang
5/19/2018
TÂM SỰ
(Bài thứ 2179)
(Bài thứ 2179)
Gởi KIM OANH
Đôi dòng tâm sự viết về anh :
Sức khỏe trời ban hưởng phúc lành
Tản bộ thong dong vương nắng sớm
Họa thơ, ngâm vịnh ngắm trăng thanh
Buồn ôn kỷ niệm đời đen bạc
Sầu nhớ cuộc tình chuyện “trắng xanh”
Dĩ vãng lần về trong ký ức
Vùng Liêm, Giồng Ké quên sao đành.
Nguyễn Thành Tài
18-5-2018
VẦN THƠ GỞI...
(Bài thứ 2180)
Thăm hỏi vài vần gởi tới anh
Trôi qua ngày tháng vọng yên lành
Tinh thần nắng ấm niềm vui sáng
Lời lẽ câu chờ vận ngọt thanh
Với cảnh thơ xưa nhiều kỷ niệm
Cùng hàng chữ nhỏ lắm trang xanh
Bên lề cuộc sống chăng tròn được?
Thôi chịu xa quê thế cũng đành.
Đặng Xuân Linh
21-05-
2018
**********************************************
BÀI XƯỚNG
BÀI XƯỚNG
MONG RẰNG...
(Bài thứ 2167)
Xuân về xao xuyến kẻ ly hương
Biền biệt xa quê...luống đoạn trường
Hụt hẫng thân côi miền bão tuyết
Lạnh lùng đất lạ chốn mù sương
Trăng già chợt hiểu niềm day dứt
Bến nước nào hay dạ tỏ tường
Kỷ niệm ngày xưa khơi dậy mãi
Mong rằng người ấy vẫn còn thương
Mong rằng người ấy vẫn còn thương
Để được kề vai dạo phố phường
Áo lụa yêu kiều...chân mải bước
Má đào xinh xắn...khách hoài vương
Tình xuân tíu tít đan ngoài ngõ
Vạt nắng lung linh trải cuối đường
Rộn rã niềm tin chàng trở lại
Môi hồng phấn giặm...liếc nhìn gương.
Như Thu
CÁC BÀI HỌA
MONG ĐỢI...
(Bài thứ 2168)
Xuân đến gợi niềm nhớ cố hương
Cam đành xa cách bao năm trường
Cõi lòng viễn xứ luôn hồi tưởng
Từ thuở tóc xanh tới điểm sương
Kỷ niệm vô vàn không xóa được
Phố, phường, làng cũ đã am tường
Từ con hẻm nhỏ đến đường lộ
Kỷ niệm đẹp thời tuổi chớm thương
Kỷ niệm đẹp thời tuổi chớm thương
Bây giờ thì ở khác thôn phường
Bước chân lữ thứ hoài không dứt
Mong đợi ngày về cứ vấn vương
Ấp ủ không vơi buồn mãi chuốc
Hằng đêm thao thức nhìn đèn đường
Tâm hồn cảm nhận chơi vơi quá
Khi đứng soi mình trước tấm gương
Minh-Hồ
18.05.2018
QUÊ HƯƠNG VÀ CỰU BINH GIÀ
“Ô Thước Kiều”
(Bài thứ 2169)
Từ biệt lâu rồi lại cố hương
Từ khi khói lửa bỏ sa trường
Còn lưu ký ức thời nằm đất
Vẫn giử tâm tình thuở gối sương
Những nguyện xóm làng thường nhàn hạ
Và mong bản quán mãi minh tường
Đêm ngồi gần gũi mà đau đáu
Thổn thức âm thầm ngấn lệ thương
Thổn thức riêng đời gánh chiến thương
Khó khăn bươn chải vạn cung đường
Tìm ăn thất thểu lê muôn nẻo
Kiếm bữa bơ phờ lết bốn phương
Đã biết tinh thần đeo khốn quẫn
Thì chăm tâm thức giữ bình thường
Biên đình đã thỏa màu quan tái
Nên sống an nhiên
chẳng chán chường
Như Thị
NHỚ…
(Bài thứ 2170)
Nhớ như dào dạt sóng sông hương
Nhớ xoáy trong tim cảnh
chiến trường
Nhớ thuở dọc ngang nơi gío bụi
Nhớ ngày rong ruổi giữa mưa sương
Nhớ em áo trắng bay qua
phố
Nhớ bước chân son đổ cả
tường(*)
Nhớ khúc tình ca bên gối
mộng
Nhớ đời lữ khách cách
người thương.
Nhớ đời lữ khách cách
người thương
Nhớ bóng em qua khuất
cuối phường
Nhớ cứ phân vân con
đường hẻm
Nhớ càng khắc khoải mối
tơ vương
Nhớ chừng kiệt sức phai
màu tóc
Nhớ đến tàn hơi lạc dấu
đường
Nhớ biết khi nào cho hết
nhớ
Nhớ mình ngày ấy khác
trong gương.
(*) thong cam cho cau
nay
Thái Huy,18/5/18
HOÀI MONG
(Bài thứ 2171)
Ai
ai cũng muốn viếng quê hương
Ngặt
nỗi đem tiền giúp đoạn trường
Thức
uống, món ăn nhiều độc hại
Giao
thông, cướp giật tạo mù sương!
Quê
nhà lộn xộn chưa thăm được
Đất
khách an toàn đã tỏ tường
Mẹ mất, về quê càng nhớ lắm
Chi bằng mang mãi cách ly thương
Chi bằng mang mãi cách ly thương
Hưởng cảnh Tự do dạo khắp phường
Bạn hữu tung tăng đi ngắm cảnh
Anh Đào nở rộ khiến hồn vương
Ban
mai dạo khắp vùng High
Park *
Chiều
lại lang thang ở cuối đường
Tin
tức loan truyền luôn nắm bắt
Hoài
mọng cộng sụp mãi trông gương.**
Thanh
Khang
*công
viên H.P
**Liên
Sô
MONG SAO...
(Bài thứ 2172)
Xuân
sang gợi nhớ kẻ ly hương
Phóng mắt tầm xa dõi dặm trường
Buồn nghĩ tâm tư, quê phủ khói
Lặng suy đất nước, biển mờ sương
Trăng buồn tròn khuyết soi hờ hững
Bến đợi đầy vơi lại khó tường
Thuyền mộng ai dìm dòng lắc lộng
Mong sao nắng trở toả lành thương
Mong sao nắng trở toả lành thương
Con số thời gian ...ước trở
phường?
Tìm lại tâm tư, vui chuyện mới
Để cho cuộc sống, vọng trời vương
Lung linh ánh đẹp quanh thôn xóm
Êm ấm dân an khắp nẻo đường
Già trẻ rộn ràng thơ kết lại
Cổ nhân dựng nước biết bao gương.
Đặng Xuân Linh
20-05-2018
LẠI NHỚ VỀ…
(Bài thứ 2173)
Lâu rồi lại nhớ bạn đồng hương
Cách biệt bao thu lắm mộng trường
Kỷ niệm còn ghi thời trai trẻ
Tâm tình mãi khắc lúc đầu sương
Lời ve dìu dặt lòng ray rứt
Cánh phượng bâng
khuâng dạ rỏ tường
Lẳng lặng canh thâu mơ
nguyệt trải
Đường tơ lối cũ mộng
người thương
Đường tơ lối cũ mộng
người thương
Ước được chung đôi đẹp
xóm phường
Tóc liễu bờ mây thơm
ngõ phố
Hồn hoa lối gió ngát
tình vương
Bèo mây lữ khách mơ
làng nước
Mưa gió canh dài mộng
ngõ đường
Lẫn thẫn vườn sương tơ
quyện mối
Nhìn mình lặng lẽ
trước đài gương
Hương Thềm Mây
GM.Nguyễn Đình Diệm.
20.5.2018
********************************
BÀI XƯỚNG
NGÀY LỄ MẸ
(Bài thứ 2161)
Hằng năm khi đến ngày Lễ Mẹ,
Cõi lòng này buồn tẻ ai ơi !
Biết
bao ca khúc tuyệt vời,
Thiên
trang thơ viết ngàn lời đẹp thương
Tình mẫu tử luyến vương xa cách
Đến bao giờ thử thách mới ngưng
Bước chân lữ khách được ngừng
Con về bên Mẹ vui mừng mãi nhau
Minh Hồ
12.05.2018
CÁC BÀI HỌA
TÌNH MẸ
(Bài thứ 2162)
(Bài thứ 2162)
Rưng lòng lại nhớ tình của Mẹ
Nỗi lòng này sầu tẻ người ơi
Chừ đây xa vắng vợi vời
Dệt trang thơ gửi tỏ lời mến thương
Tình Mẹ sáng ngời không rời cách
Khuyến khích con thử thách chả ngừng
Mong ngày đất nước khổ ngưng
Con về bên Mẹ lệ mừng đoàn viên!
Hương
Thềm Mây
GM.Nguyễn Đình Diệm – 12.5.2018
NGÀY LỄ MẸ
(Bài thứ 2163)
Mười ba
tháng năm ngày lễ Mẹ,
Các con ca hay lắm con ơi !
Những câu về MẸ tuyệt vời,
Chứa bao ý nghĩa ,ngàn lời thân thương..
Mẹ con ta không từng xa cách,
Nghĩ suy hoài,thử thách chưa ngưng.
Rủi đau ,trở ngại không ngừng,
Các con giúp đỡ vui mừng cùng nhau.
Mẹ : Thanh Khang
Toronto
12-5-2018
NGÀY LỄ MẸ
(Bài thứ 2164)
Hôm nay chính là ngày lễ Mẹ
Gợi
lòng con sầu tẻ người ơi
Bao
năm cách biệt xa vời
Nhớ
nhung viết gởi những lời yêu thương
Hỏi
vì đâu chọn đường ly cách?
Đến
khi nào thử thách được ngưng
Tấm
thân viễn xứ mới ngừng
Quay
về sum hợp vui mừng với nhau
Út
Phương
05/12/2018
NGÀY CỦA MẸ
TƯỞNG NHỚ
(Bài thứ 2165)
ứ mỗi
khi đến ngày của Mẹ
Là lòng
con sầu lẻ Mẹ ơi !
Tình Cha
nghĩa Mẹ vời vời
Làm sao
con nói đủ lời yêu thương !
Mẹ con ta
đôi đường ngăn cách
Cõi
âm,dương bức vách ngăn ngưng
Từ khi
mất Mẹ không ngừng
Một cành
hồng trắng con từng xuyến xao
songquang
(Múa lễ
Mẹ 2018)
NGÀY LỄ MẸ
(Bài thứ 2166)
Bó huệ trắng nguyện dâng lên Mẹ
Lễ trùng giỗ Mẹ, Mẹ hiền ơi!
Nhớ Người biền biệt xa vời
Dù nơi xứ lạ giữ lời Mẹ thương
Tâm gói trọn tình vương biệt cách
Khép bên thềm mọi cách nào ngưng
Tha hương nhớ Mẹ không ngừng...
Chị anh hợp lễ vạn mừng bên nhau.
Đặng Xuân Linh
********************************
BÀI XƯỚNG
(Bài thứ 2150)
Cha giã từ thơ khi thuở nào
Việt Nam quê mẹ lửa binh đau
Bút nghiên xếp lại rời phố cũ
Thầy- cô- Bạn hữu vẫy tay chào
Cha lại làm thơ khi thuở nào
Từ ngày cam chịu gát gươm đao
Lòng cha gợi lại hồn thơ cũ
Ta viết ra đây lệ ứa trào
Hồ Sen
( Trích trong thi phẩm Nỗi lòng người viễn
xứ năm 2002)
CÁC BÀI HỌA
ĐÈN KHUYA NẾN LỤN
(Bài thứ 2151)
Lòng mình nhớ lại tự hôm nào
Non nước chìm sâu nổi khổ đau
Giã biệt quê cha lòng úa vẫy
Từ ly đất mẹ lệ ứa chào
Bùi ngùi rảo bước thời buông kiếm
Uất nghẹn theo chân buổi gác đao
Tưởng đến đoàn viên bao thuở trước
Đèn khuya nến lụn lệ tuôn trào!!!
Hương Thềm Mây
GM.Nguyễn Đình Diệm
5.5.2018
GỞI HỒN THƠ
(Bài thứ 2152)
Tôi hết làm thơ
đến lúc nào
Dân mình thôi khổ
ngưng thương đau
Không còn tuôn lệ
trong đôi mắt
Kẻ ở người đi
tay vẫy chào
Tôi gởi hồn thơ
nơi chốn nào
Đất lành chim
đậu chẳng lao đao
Cuộc đời nương
náu trên quê lạ
Từ tháng năm xưa
vượt biển trào
Minh-Hồ
05.05.2018
HỒN THƠ ẨN CHỨA
(Bài thứ 2153)
Đi học
thích thơ quá lắm nào,
Từ ngày
đất nước khởi binh đao,
Bao nhiêu
nghịch cảnh đều cam chịu,
Khi đó
hồn thơ ẩn nấp chào!
Đến nước Tự do giống thuở nào,
Hoà bình thanh thản chẳng binh đao.
Từ từ gợi lại hồn thơ cũ,
Nhắc tới cảnh xưa lệ ứa trào.
Thanh Khang
NHỚ MÃI
(Bài thứ 2154)
Nhớ lần đi thuở buổi chiều
nào
Chân bước xuống thuyền dạ
đớn đau
Hình bóng
người thân thấy quyến luyến
Mẹ và con
vẫy cánh tay chào
Bao năm tỵ
nạn dù phương nào
Không xóa
được ngày tháng chảo đao
Tổ quốc
mến yêu trong khoảnh khắc
Đã vào tay
giặc bạo tàn trào
Út Phương
06//2018
HỒN THƠ VỀ ĐÂU ?
(Bài thứ 2155)
(Bài thứ 2155)
(Họa bài "Gơi lại hồn thơ" của Hồ Sen)
Tự hỏi : làm thơ biết lúc nào ?
Mà sao
không viết nổi thương đau
Là khi
đất Mẹ ngày chinh chiến
Đến cuối
quê Cha giã biệt chào
Nay vẫn
làm thơ gởi chốn nào ?
Để cho
nhân thế hiểu binh đao
Gây bao
tan tóc làm ly tán
Và Mẹ
Việt Nam ứa lệ trào !
Nay có
vườn thơ lẽ phải nào ?
Kể giùm cho hết nổi gian lao
Miền Nam
chiến sỉ gìn non nước
Nối gót tiền nhân lắm tự hào.
songquang
********************************
2.HOA NỞ RỘ
LỜI RU CỦA MẸ
(Bài thứ 2156)
Đến bao giờ
Con mới gặp lại Mẹ
Của thời ấu thơ
Ôi ! Người đã đi và đã
khuất
Để lại những đứa con dại
khờ
Trên đường đời đầy gian
khổ
Không còn được áy ủ
Trong vòng tay âu yếm
rộng tình thương
Nhớ những lúc Mẹ thường
ru con ngủ
Trên chiếc võng đò đưa
văng vẳng bên sông
Những ngày ngồi bên bát
canh rau
Cùng mọi người ngắm ánh
trăng sao
Rồi một chiều mưa bay phủ
kín dặm đường
Lá hoa tràn ngập trong
màn khói sương
Con đã trưởng thành và
khôn lớn
Nhưng không có Mẹ vỗ về
Trong những chiều
nhạt nắng
Con biết nói gì
Trong thời buổi loạn ly
Chỉ còn biết âm thầm lặng
lẽ
Nhớ lại những ngày vui
với Mẹ
Nay giữa trời đất mênh
mông
Con xin gởi Mẹ cánh hồng
Giờ đây, tất cả sẽ đi dần
vào dĩ vãng
Mái đầu xanh đã đổi màu
sắc trắng
Nhưng lòng con
Vẫn thương nhớ Mẹ
với thời gian .
LƯU HOÀI
Tạ tình cùng Mẹ
(Bài thứ 2157)
Kính gởi hương hồn Mẹ nhân ngày lễ Mother's day 2018)
Cứ mỗi khi đến ngày lễ Mẹ
Là lòng con cảm thấy ngậm ngùi
Ngày còn có Mẹ thật vui
Mà nay mất Mẹ đời côi cút buồn
Nhớ đến Mẹ lệ tuôn lã chã
Lúc sinh thời người đã dưởng nuôi
Khó khăn gian khổ cũng vui
Miễn sao con trẻ ngọt bùi miếng cơm
Chổ ướt át Mẹ nằm đâu ngại
Dành phần khô trẻ dại ấm thân
Món ngon vật lạ dành phần
Trông con khôn lớn chẳng ngần ngại chi
Nay thành nhân con thì chẳng tưởng
Ơn Mẹ Cha nuôi dưỡng đáp công
Đôi khi làm Mẹ buồn lòng
Ra đi biền biệt người trông đứng ngồi
Rồi đến lúc Mẹ rời cõi thế
Con cũng chưa có thể quay về
Phải vì cách trở sơn khê ?
Hay con thì vẫn mãi mê xứ người
Nay lễ Mẹ bùi ngùi thương tiếc
Mẹ yêu ơi ! dẫu biệt ngàn thu
Dù cho ở chố xa mù
Lòng con mãi nhớ ơn sâu Mẹ hiền
songquang
5/7/2018
THƯƠNG MẸ
(Bài thứ 2158)
(Kính tặng MẸ hiền muôn vàn kính yêu của con,
(Kính tặng MẸ hiền muôn vàn kính yêu của con,
nhân mùa Vu Lan Đinh Sửu, mùng 4 thánh
7 âm
lịch nhằm ngày 6 tháng 8 năm1997.)
lịch nhằm ngày 6 tháng 8 năm1997.)
Mẹ ơi! chín tháng cưu mang
Mẹ ơi! MẸ đã võ vàng
nuôi con
Luôn mong con được vuông
tròn
Hay ăn chóng lớn lại còn
vui chơi
Mẹ vui khi thấy con cười
Lòng mẹ khô héo con lười
biếng ăn
Con đau mẹ chẳng dám
nằm.
Quên ăn mất ngủ âm thầm
cầu mong
Xót xa se thắt cõi lòng
Mong sao con được hanh
thông trong đời
Mẹ ơi! năm tháng đầy vơi
Mặn nồng ẵm bế đủ lời
chăm lo
Mẹ ơi! Mẹ chẳng đắn đo
Cho con tất cả chẳng so
đo gì
Dìu con từng bước con đi
Chở che hướng dẫn chi li
tận tình
Mẹ ơi! Mẹ đã quên mình
Sẵn sàng bỏ hết hy sinh
mọi phần
Mẹ ơi! Mẹ chẳng tần ngần
Cho con tất cả thanh
xuân hao mòn
Quên mình thân xác héo
hon
Quên mình năm tháng vì
con chẳng cần
Mẹ ơi! yêu Mẹ nhất trần
Vì con Mẹ đã trăm phần
khổ đau
Mẹ ơi! Mẹ vẫn lao đao
Vì con Mẹ chẳng khi nào
được yên
Mẹ ơi! xin Mẹ bớt phiền
Con xin khấn nguyện vạn
thiên BỒ Đề
Cầu cho Mẹ được mọi bề
Bõ công sinh dưỡng, não
nề vì con
Mẹ ơi! xin được vuông
tròn
Núi cao sông rộng cũng
còn nhỏ nhoi
Mẹ ơi con nguyện một lời
Công ơn sinh dưỡng không
đời nào quên.../
Tha Nhân
MẸ
(Bài thứ 2159)
Cha tối mất lúc tôi lên ba tuổi
Sau một đêm buôn muối ở Phòng về (Hải Phòng) .
Còn nhỏ nhoi nên tôi chẳng biết gì
Chỉ oà khóc lúc mẹ tôi nức nở ...
Mưa xối xả ,gió gào man rợ ,
Chớp liên hồi rạch vỡ vũng trời đen .
Từ ấu thơ đêm ấy đêm đầu tiên
Tôi biết sợ ,lớn lên trong lo sợ .
Thân góa bụa ,mình mẹ tôi soay sở ,
Không bước thêm ,không nỡ xa tôi .
Hai mẹ con heo hút sống lần hồi .
Bữa khoai sắn cho qua thời kinh tế
Nạn đói tràn lan Đê Đông Lao bể
Cả hoa màu đành để cuốn ra sông .
Tưởng tầm tang cho bớt cảnh long đong
Bỗng giáp tết Thăng Long bùng khói lửa :
Làng tôi kia bom thù gieo đổ vỡ
Khắp xóm giềng vội vã tản cư,
Đồng chiêm sâu ,Con gái lúa ôm bờ
Mẹ chập choạng gánh tôi trong thúng gạo .
Xếp Vĩnh Phúc bữa ngô bữa cháo ,
Rau khúc tười rào rạo độn xanh cơm .
Tản cư về mưa gió mẹ đi buôn
Khắp La Ca?, ,La Khê ,Hà Đông ,Hà Nội .
Bút máy , đồng hồ ,vải bộng, vải sợi
Một thân cò lặn lội vạn gian truân .
Khóc thầm luôn mắt mẹ tối tăm dần,
Tôi mải sống chưa một phần an ủi .
Xuống Hải Phòng vẫn một thân thui thủi
Gắng nuôi tôi học hỏi bằng người .
Nước mặn đồng chua nhuốm tóc màu vôi
Da trứng bóc nắng phơì thành mai mái .
Bao đêm lạnh bỗng dưng lòng tê tái .
Ôm mẹ già tôi lại trách thầm tôi
Lòng bùi ngùi răng bập cắn làn môi,
Tủi thân phận chẳng hề nguôi tấc dạ.
Tôi tự hứa dù nắng mưa vất vả ,
Phải hy sinh tất cũng không lui ...
Tôi chỉ cầu chỉ muốn mẹ tôi vui ...
Định mệnh hỡi ! Mấy ai trọn ước ?
Hiệp Định Genève Chia đôi đất nước ,
Hàng triệu người bắt buộc phải ra đi
Khắp ruộng đồng thổn thức điệu từ ly ,
Mẹ lo lắng bắt tôi di tản trước ,
Mẹ ra lệnh làm sao tôi cưỡng được
Lìa mẹ hiền liều cầt bước suôi Nam
Tiễn đưa con mẹ dặn :"Cứ an tâm ,
Mẹ quyết định về thăm mộ bố
Và thu sếp việc nhà việc cửa ,
Chừng độ năm ba bữa mẹ vào ngay !
Tàu Há mồm ,nghiệng lái nặng chua cay ;
Đôi tay vẫy đôi tay cùng gạt lệ
Đã bao phen toan nhào xuống bể ,
Bơi trở vào theo mẹ viếng mồ cha .
Sợ mẹ buồn con gạt lệ xót xa
Dõi bóng mẹ nhạt nhòa trên bến Muối ...
Buổi chia tay có ngờ đâu buổi cuối .
Mấy năm trời chờ đợi bạc đầu con
Ba ngàn ngày đằng đẵng héo hon .
Có ai biết mẹ còn hay đã khuất
Gối mẹ thêu ố hoen vì nước mắt
Áo mẹ may con vẫn cất trong dương
Màn mẹ khâu con chưa mắc lên giường .
Con chỉ sợ hơi hương tàn rã hết .
Đêm đêm ngắm trăng tàn sao khuyết,
Tưởng nhớ ngày ly biệt nặng lòng đau
Ôi Hiền Lương ai nỡ ngăn cầu ?
Cho mẹ tủi con sầu khóc hận .
Chiến tranh ơi ! Chiến tranh ơi ! Tàn nhẫn !
Mẹ hiền ơi con lỗi phận làm con !
Mẹ tôi già bóng Ác xế đầu non ,
Sao nỡ để hao mòn trong tưởng nhớ ?
Sao nỡ bắt đêm đêm nức nở ?
Liệu tôi còn gặp gỡ mẹ tôi không ?
Tôi có còn được thấy mái đầu bộng ?
Có thấy lại chiếc lưng cong chờ đợi ?
Có được nghe mẹ tôi trăn trối ?
Được giơ tay vuốt vội lớp mi sâu ?
Hão huyền thôi ! mất cả còn đâu ?
Mẹ ôi mẹ !Gập nhau đành kiếp tới !
Trời cao ! Trời cao ôi ! mẹ tôi vô tội
Đừng bắt người hấp hối vắng con yêu !
Tôi chẳng cầu chẳng dám xin nhiều
Chỉ mong được chiều chiều thăm mộ mẹ ,
Ôm mộ chí giữa tha ma quạnh quẽ
Mà thở than lặng lẽ với trăng trong :
" Con cò lặn lội bờ sông
Gánh gạo đưa chồng tiếng khóc nỉ non
Sô tang nuôi cái nuôi con
Bao phen xa cách héo hon lòng già "(*)
(*) Ca Dao
LTĐQ
Cha tối mất lúc tôi lên ba tuổi
Sau một đêm buôn muối ở Phòng về (Hải Phòng) .
Còn nhỏ nhoi nên tôi chẳng biết gì
Chỉ oà khóc lúc mẹ tôi nức nở ...
Mưa xối xả ,gió gào man rợ ,
Chớp liên hồi rạch vỡ vũng trời đen .
Từ ấu thơ đêm ấy đêm đầu tiên
Tôi biết sợ ,lớn lên trong lo sợ .
Thân góa bụa ,mình mẹ tôi soay sở ,
Không bước thêm ,không nỡ xa tôi .
Hai mẹ con heo hút sống lần hồi .
Bữa khoai sắn cho qua thời kinh tế
Nạn đói tràn lan Đê Đông Lao bể
Cả hoa màu đành để cuốn ra sông .
Tưởng tầm tang cho bớt cảnh long đong
Bỗng giáp tết Thăng Long bùng khói lửa :
Làng tôi kia bom thù gieo đổ vỡ
Khắp xóm giềng vội vã tản cư,
Đồng chiêm sâu ,Con gái lúa ôm bờ
Mẹ chập choạng gánh tôi trong thúng gạo .
Xếp Vĩnh Phúc bữa ngô bữa cháo ,
Rau khúc tười rào rạo độn xanh cơm .
Tản cư về mưa gió mẹ đi buôn
Khắp La Ca?, ,La Khê ,Hà Đông ,Hà Nội .
Bút máy , đồng hồ ,vải bộng, vải sợi
Một thân cò lặn lội vạn gian truân .
Khóc thầm luôn mắt mẹ tối tăm dần,
Tôi mải sống chưa một phần an ủi .
Xuống Hải Phòng vẫn một thân thui thủi
Gắng nuôi tôi học hỏi bằng người .
Nước mặn đồng chua nhuốm tóc màu vôi
Da trứng bóc nắng phơì thành mai mái .
Bao đêm lạnh bỗng dưng lòng tê tái .
Ôm mẹ già tôi lại trách thầm tôi
Lòng bùi ngùi răng bập cắn làn môi,
Tủi thân phận chẳng hề nguôi tấc dạ.
Tôi tự hứa dù nắng mưa vất vả ,
Phải hy sinh tất cũng không lui ...
Tôi chỉ cầu chỉ muốn mẹ tôi vui ...
Định mệnh hỡi ! Mấy ai trọn ước ?
Hiệp Định Genève Chia đôi đất nước ,
Hàng triệu người bắt buộc phải ra đi
Khắp ruộng đồng thổn thức điệu từ ly ,
Mẹ lo lắng bắt tôi di tản trước ,
Mẹ ra lệnh làm sao tôi cưỡng được
Lìa mẹ hiền liều cầt bước suôi Nam
Tiễn đưa con mẹ dặn :"Cứ an tâm ,
Mẹ quyết định về thăm mộ bố
Và thu sếp việc nhà việc cửa ,
Chừng độ năm ba bữa mẹ vào ngay !
Tàu Há mồm ,nghiệng lái nặng chua cay ;
Đôi tay vẫy đôi tay cùng gạt lệ
Đã bao phen toan nhào xuống bể ,
Bơi trở vào theo mẹ viếng mồ cha .
Sợ mẹ buồn con gạt lệ xót xa
Dõi bóng mẹ nhạt nhòa trên bến Muối ...
Buổi chia tay có ngờ đâu buổi cuối .
Mấy năm trời chờ đợi bạc đầu con
Ba ngàn ngày đằng đẵng héo hon .
Có ai biết mẹ còn hay đã khuất
Gối mẹ thêu ố hoen vì nước mắt
Áo mẹ may con vẫn cất trong dương
Màn mẹ khâu con chưa mắc lên giường .
Con chỉ sợ hơi hương tàn rã hết .
Đêm đêm ngắm trăng tàn sao khuyết,
Tưởng nhớ ngày ly biệt nặng lòng đau
Ôi Hiền Lương ai nỡ ngăn cầu ?
Cho mẹ tủi con sầu khóc hận .
Chiến tranh ơi ! Chiến tranh ơi ! Tàn nhẫn !
Mẹ hiền ơi con lỗi phận làm con !
Mẹ tôi già bóng Ác xế đầu non ,
Sao nỡ để hao mòn trong tưởng nhớ ?
Sao nỡ bắt đêm đêm nức nở ?
Liệu tôi còn gặp gỡ mẹ tôi không ?
Tôi có còn được thấy mái đầu bộng ?
Có thấy lại chiếc lưng cong chờ đợi ?
Có được nghe mẹ tôi trăn trối ?
Được giơ tay vuốt vội lớp mi sâu ?
Hão huyền thôi ! mất cả còn đâu ?
Mẹ ôi mẹ !Gập nhau đành kiếp tới !
Trời cao ! Trời cao ôi ! mẹ tôi vô tội
Đừng bắt người hấp hối vắng con yêu !
Tôi chẳng cầu chẳng dám xin nhiều
Chỉ mong được chiều chiều thăm mộ mẹ ,
Ôm mộ chí giữa tha ma quạnh quẽ
Mà thở than lặng lẽ với trăng trong :
" Con cò lặn lội bờ sông
Gánh gạo đưa chồng tiếng khóc nỉ non
Sô tang nuôi cái nuôi con
Bao phen xa cách héo hon lòng già "(*)
(*) Ca Dao
LTĐQ
Ở TRỌ TIM EM
(Bài thứ 2160)
Tim em nhà ga nhỏ
Anh mua vé một chiều
Xin một đời ở trọ
Trong bến đậu nhân duyên
Anh mua vé một chiều
Xin một đời ở trọ
Trong bến đậu nhân duyên
Tim em đồng cỏ xuân
Anh vui nhảy tung tăng
Ngủ quên trên đồi biếc
Nắng tình soi lung linh
Anh vui nhảy tung tăng
Ngủ quên trên đồi biếc
Nắng tình soi lung linh
Tim em hè phượng đỏ
Thơm nồng nàn rực rỡ
Lòng anh tràn ấm êm
Hoa tình em nức nở
Thơm nồng nàn rực rỡ
Lòng anh tràn ấm êm
Hoa tình em nức nở
Tim em làn gió thu
Hắt hiu niềm mộng mơ
Cuốn hồn anh quấn quýt
Vương vấn cõi mịt mù
Hắt hiu niềm mộng mơ
Cuốn hồn anh quấn quýt
Vương vấn cõi mịt mù
Tuyết giá tim trơ trọi
Anh ngập ngừng tìm tới
Hai trái tim sưởi ấm
Lạnh trọn mùa đông vui
Anh ngập ngừng tìm tới
Hai trái tim sưởi ấm
Lạnh trọn mùa đông vui
Bốn mùa anh ở trọ
Riết tim em thành quen
Xẻ chia chung nhịp đập
Nhận trọ cuộc đời em
Riết tim em thành quen
Xẻ chia chung nhịp đập
Nhận trọ cuộc đời em
Chương Hà
Thơ : Ngọc Quyên
Nhạc : Nguyễn Hữu Tân
Hòa âm : Đỗ Hải
Trình bày : Quỳnh Dao
BLOG THIẾT KẾ KHÓ TÌM QUÁ QUẢN TRỊ VIÊN Ạ !
RépondreSupprimer